Mặc dù ở ngoài đời hai người sắp kết hôn rồi, nhưng với yêu cầu đột ngột này vẫn khiến cho Tần Tư Mộc đỏ mặt. Cậu vỗ nhẹ lên mặt, có cảm giác tạm thời không thể bình tĩnh được. Hoà Mộc: [[ Sao tự nhiên lại đòi kết hôn? ]] Không Say: [[ @Suy nghĩ. Kết hôn với vợ của mình không phải là chuyện rất bình thường sao? ]] Hoà Mộc: [[ …Anh nói chuyện đàng hoàng. ]] Không Say: [[ Câu nào của anh cũng là thật lòng mà, có chỗ nào không đàng hoàng? ]] Trên đời này có vài người đàn ông dù tánh tình lưu manh nhưng vẫn thật đẹp trai, chẳng hạn như Lý Sơ Hạ. Tần Tư Mộc đánh trống lảng: [[ Anh đến bệnh viện chích ngừa chưa? ]] Không Say: [[ Rồi! Em yên tâm đi, anh khoẻ lắm, dư sức kết hôn với em. ]] Vòng vo một hồi, cuối cùng vẫn quay lại chủ đề ban đầu. Tần Tư Mộc nói với bản thân, dù sao cũng sắp kết hôn rồi, bây giờ kết hôn trong game trước cũng chẳng có gì to tát, nhưng ngón tay của cậu cứ cứng đờ, không nhúc nhích được. Cứ như cậu đang mơ vậy, mơ thấy cậu và Lý Sơ Hạ thật lòng yêu nhau, ngoài đời lẫn trong game đều vô cùng ngọt ngào. Tần Tư Mộc ước ao có một giấc mơ đẹp như vậy, nhưng bởi vì quá đẹp mà khiến cho cậu bất an. Cậu không hiểu, rõ ràng Lý Sơ Hạ không thích cậu, tại sao anh lại muốn kết hôn trong game với cậu nhanh như vậy? Lý Sơ Hạ không biết suy nghĩ của Tần Tư Mộc, anh chẳng những không nhận được tin nhắn trả lời, ngay cả mấy cái emoji như trước cũng không có, anh vội vàng gõ chữ: [[ Anh không quan tâm! Anh không quan tâm! Em phải kết hôn với anh! ]] Tần Tư Mộc đau đầu nhìn dòng chữ trên giao diện trò chơi, cuối cùng thỏa hiệp: [[ Được rồi. ]] Nhận được sự đồng ý, Lý Sơ Hạ lập tức triển khai các phương thức thân mật với Tần Tư Mộc. Không Say: [[ Ngày mai em có đi học không? ]] Hoà Mộc: [[ Vâng, em đang làm luận văn chuẩn bị nộp cho giáo sư. ]] Không Say: [[ Mộc Mộc… ]] Lý Sơ Hạ im lặng khoảng hai phút, trong lúc Tần Tư Mộc nghĩ anh đã off rồi, đột nhiên anh nói tiếp: [[ Em có nghĩ tới chuyện tạm nghỉ học một năm không? ]] Anh nói là tạm nghỉ học, chứ không phải chỉ nghỉ vài ngày, Tần Tư Mộc hiểu ý của anh. Trong bụng của cậu đang có em bé, qua mấy tháng nữa bụng sẽ lớn hơn, lúc đó thật sự không tiện đi học nữa. Tần Tư Mộc thở dài, cậu thật sự không muốn nghỉ học một năm chút nào, nhưng mà… Cậu cúi đầu nhìn bụng của mình, tuy cậu cảm thấy cứ để như vậy đi học tiếp cũng không sao, nhưng sợ là bốn vị phụ huynh của Tần gia và Dịch gia sẽ không đồng ý. Hoà Mộc: [[ Chờ em học xong học kỳ này sẽ tạm nghỉ. ]] Không Say: [[ Mộc Mộc, cảm ơn em. ]] Hôm nay Lý Sơ Hạ xin lỗi Tần Tư Mộc rất nhiều, chưa nói một câu cảm ơn nào. Đột nhiên Lý Sơ Hạ cảm thấy có một người tình nguyện sinh con cho mình, còn hoãn việc học vì anh, một người như vậy xứng đáng để anh nói lời cảm ơn. Tần Tư Mộc thì bị anh làm cho bất ngờ, cậu chưa trả lời lại, Lý Sơ Hạ lại gửi một tin nhắn. Không Say: [[ Mộc Mộc, em… Có thử sờ em bé chưa? ]] Không Say: [[ @Đáng yêu. ]] Hoà Mộc: [[ …Cứ cho là có đi. ]] Không Say: [[ Vậy… Vậy cảm giác như thế nào? ]] Mới có hai tháng, thai nhi vẫn chưa hình thành, sao có thể cảm nhận được? Tần Tư Mộc chỉ nhớ khi sờ vào bụng nhỏ của mình thì chỉ thấy thật mềm mại. Hoà Mộc: [[ …Bây giờ chưa thể cảm nhận được. ]] Không Say: [[ À… ]] Nghe có vẻ như Lý Sơ Hạ hơi thất vọng, anh thấy giá trị thân mật của hai người đã đủ rồi, lập tức dẫn Tần Tư Mộc đi đến gặp Nguyệt Lão xin kết hôn. Sau đó, một dòng chữ hiện lên trên màn hình chính của trò chơi: Chúc mừng Không Say và Hoà Mộc đã kết hôn! Cầu chúc cho hai vị sẽ luôn yêu nhau, cho đến khi sông cạn đá mòn vẫn ở bên cạnh nhau! Không chỉ như vậy, Lý Sơ Hạ còn vung tay gửi liên tiếp mười phong bao lì xì, nếu không phải Tần Tư Mộc nhắn tin bảo anh đừng phung phí nữa, không chừng anh sẽ tiếp tục phát. Sau khi kết hôn xong, Tần Tư Mộc và Lý Sơ Hạ đi đánh vài phó bản, sau đó hai người mới off máy. Ngày hôm sau, Tần Tư Mộc đến trường rất sớm, đột nhiên bị Lâm Vô Kỵ kéo lại, bắt cậu khai ra lý do đã tóm được crush. Tần Tư Mộc bị làm phiền đến mức phải tóm tắt lại mọi chuyện, kể cả chuyện thể trạng của cậu, học hết học kỳ này phải tạm nghỉ học một năm. Lâm Vô Kỵ nghe vậy, anh nhìn chằm chằm Tần Tư Mộc cười hì hì, sau đó vui vẻ nói: “Đến lúc cậu nhập học lại, cậu sẽ là học đệ của tôi, ha ha ha!” Tần Tư Mộc lườm anh, không chấp nhặt với một tên ngốc. Buổi tối ngày hôm đó, Lý Sơ Hạ đến đại học C tìm Tần Tư Mộc, dẫn Tần Tư Mộc đi ăn cơm. Sau khi cơm nước xong, anh dẫn cậu đi dạo một chút cho tiêu cơm, sau đó chở cậu về Tần gia. Lý Sơ Hạ duy trì những việc này trong nửa tháng, ngày nào cũng rất đúng giờ. Ban đầu, Tần Tư Mộc chỉ cho rằng Lý Sơ Hạ đang cố gắng đóng vai một người yêu lý tưởng. Nhưng một thời gian sau, cậu nhận thấy mỗi lần làm như vậy trông anh rất là vui, không có sự mệt mỏi hay gượng ép khi phải giả vờ, trông anh rất tận hưởng một cuộc sống như thế này. Cứ như vậy, từ sáng tới tối, ngày nào hai người cũng đi ra ngoài ăn, thực đơn hằng ngày cũng rất hợp khẩu vị của Tần Tư Mộc. Tần Tư Mộc có cảm giác hình như bụng của cậu mập hơn một chút, Lý Sơ Hạ nhất quyết cho rằng là do con của bọn họ đang lớn lên. Nửa tháng sau, Lý Sơ Hạ chở Tần Tư Mộc đi ăn xong rồi đưa về Tần gia, anh ngạc nhiên khi thấy bố của mình cũng đến đây. “Bố! Người đến đây làm gì?” Lý Sơ Hạ vào nhà, vừa giúp Tần Tư Mộc cầm áo khoác, vừa hỏi Lý Lê. Lý Lê liếc Lý Sơ Hạ một cái, không để ý đến con trai của mình, ông gọi Tần Tư Mộc: “Tư Mộc, con lại đây ngồi đi.” Tần Tư Mộc nghe lời đi tới ngồi bên cạnh Lý Lê, đối diện với ba Mộc An của mình. Đợi Tần Tư Mộc ngồi xuống, Lý Lê mới cầm tập tài liệu trên bàn lên, đưa cho cậu: “Tư Mộc! Con cũng biết là ta, cha và ba của con hợp tác với nhau thành lập một công ty giải trí tên là Bình Minh. Sắp tới, công ty sẽ cho ra mắt một chương trình giải trí mới, chúng ta hy vọng con và Sơ Hạ có thể tham gia. Con cứ đọc thông tin trong tài liệu trước đi, sau đó nói cho bọn ta biết quyết định của con.” Tần Tư Mộc chớp mắt, chẳng lẽ hôm nay cậu ăn hơi nhiều nên nghe lầm rồi sao? Sao tự nhiên ba của cậu và bố chồng tương lai lại kêu cậu đi tham gia chương trình giải trí? Chẳng lẽ định cho cậu gia nhập vào showbiz? Lý Sơ Hạ thấy Tần Tư Mộc không có phản ứng, anh đành thay cậu nói ra tiếng lòng của cậu: “Bố! Con và Tư Mộc không phải là nghệ sỹ trong công ty của bố, sao lại kêu tụi con đi tham gia chương trình giải trí?” Lý Lê trừng Lý Sơ Hạ: “Đâu phải chỉ có nghệ sỹ mới được tham gia, ta nhớ fans của con trên weibo tận mấy chục triệu, nhiều hơn rất nhiều nghệ sỹ. Tại sao không thể tham gia chương trình này?” Lý Sơ Hạ cứng họng, không phải anh tự luyến, với thân phận thái tử của Dịch thị và nhan sắc của anh hoàn toàn xứng đáng nằm trong top những ông chồng quốc dân. Cũng vì vậy mà weibo của anh có rất nhiều fans, nhưng đây không phải là lý do để anh tham gia chương trình! Lý Sơ Hạ: “Nhưng con và Tư Mộc đang sống yên ổn, sao lại đột ngột tham gia chương trình này?” Lý Lê nhấp một ngụm trà: “Bởi vì hai đứa sắp kết hôn.” Lý Sơ Hạ: “Cho nên?” Lý Lê: “Bọn ta với tư cách là trưởng bối hy vọng hai đứa ở bên nhau không chỉ vì đứa trẻ, mà còn vì tình cảm của hai đứa. Chương trình này có tên là ‘Vợ Chồng Son’, ta và ba Mộc An của con cho rằng chương trình này sẽ giúp cho hai đứa bồi dưỡng tình cảm một cách tốt đẹp.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]