Đưa Tần Tư Mộc từ Tần gia đến bệnh viện chỉ mất ba mươi phút, nhưng Mộc An cảm thấy cứ như mình đã đi qua quỷ môn quan ba mươi lần rồi.
Ông nắm lấy tay đứa con trai yêu quý của mình, không biết tại sao thằng bé lại đau như vậy? Tần Ngạo nhìn đôi mắt đỏ hoe vì lo lắng của Mộc An, ông ôm bạn đời vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cho Mộc An.
“Không sao đâu, đừng lo lắng, chờ bác sỹ ra ngoài rồi hỏi xem thế nào.”
Dưới sự an ủi của Tần Ngạo, Mộc An bình tĩnh lại, ông nhìn chăm chú vào phòng cấp cứu. Một lúc sau, đèn vụt tắt, y tá đẩy Tần Tư Mộc đang ngủ ra ngoài, thấy con mình trông có vẻ không sao, trái tim đang treo lơ lửng của Mộc An cuối cùng cũng được thả xuống, ông nghe bác sỹ nói: “Làm phiền Tần tổng và Mộc tiên sinh đi theo tôi.”
Vì đây là bệnh viện của Tần gia, nên thái độ của bác sỹ đối với hai người rất cung kính. Chờ hai người vào văn phòng, ngồi xuống, bác sỹ mới nói: “Tình trạng của Tần Tư Mộc tiên sinh có một chút vấn đề.”
Tần Ngạo cầm tay Mộc An, hỏi: “Vấn đề gì?”
Bác sỹ nói: “Thể chất của Tần Tư Mộc tiên sinh không phù hợp với phẫu thuật mang thai, vốn dĩ cần phải tịnh dưỡng một thời gian, chờ thân thể hoàn toàn thích ứng mới… Nhưng bây giờ, cậu ấy đã mang thai tám tuần, còn vô tình bị va chạm, e là sẽ có nhiều ảnh hưởng xấu. Tôi đề nghị hai người cho cậu ấy ở lại bệnh viện ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-phu-cua-toi-nhan-dinh-sai-doi-tuong-roi/1201437/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.