Tâm trạng của Tần Tư Mộc tốt đến mức như đang bay trên trời, kể cả tối hôm đó, Tiểu Miêu chủ động đến xin lỗi cậu, cậu cũng chỉ cười cho qua.
Cũng sau buổi tối ngày hôm ấy, ID Tiểu Miêu chính thức biến mất khỏi Đế Hoang, còn cô ta có đổi tài khoản khác để chơi tiếp hay không thì không ai biết.
Thời gian thấm thoát trôi qua, nhoáng một cái đã đến thứ năm, Tần Tư Mộc gần như đã phấn khích cả đêm. Trời mới tờ mờ sáng, cậu đã dậy rửa mặt, sau đó soạn quần áo ra xem, hơn bốn mươi phút trôi qua mà vẫn chưa quyết định được sẽ mặc bộ nào. Cuối cùng, Lâm Vô Kỵ bị làm phiền đến mức ngủ không được nữa, anh đứng dậy chọn ra một bộ trang nhã nhất trong đống quần áo chỉnh tề của bạn cùng phòng, sau đó đưa cho Tần Tư Mộc, chờ cậu thay đồ xong, anh lập tức đẩy người ra khỏi ký túc xá.
Lần đầu tiên trong đời bị đuổi ra khỏi ký túc xá, Tần Tư Mộc đứng ở ngoài cửa, ngượng ngùng sờ mũi, sau đó đi ra ngoài cổng trường.
Lúc Tần Tư Mộc đi ra cổng trường, xe của Chu Thiên đã đợi sẵn ở bãi đậu xe ở cổng trường. Thấy bóng dáng của Tần Tư Mộc xuất hiện, Chu Thiên nhảy xuống xe, anh đeo kính, kết hợp với mái tóc xoăn tự nhiên, vẫy tay chào: “Ông chủ, ở đây!”
Tần Tư Mộc nghe tiếng, mặt không cảm xúc gật đầu, cậu đi tới chỗ đậu xe, đứng cách Chu Thiên mấy bước. Chỉ thấy, vẻ mặt của Chu Thiên vô cùng kinh ngạc, cực kỳ khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-phu-cua-toi-nhan-dinh-sai-doi-tuong-roi/1201426/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.