Lâm Vô Kỵ hít vào, thở ra, tự nhủ với bản thân: Hãy đối mặt với cuộc sống này bằng một nụ cười tự tin, anh kể lại chuyện đã từng đấu với Tần Tư Mộc cho cậu nghe. Nghe xong, Tần Tư Mộc trầm mặc khoảng nửa phút, sau đó thở dài, nói: “Ồ… Hoá ra chúng ta đã từng đấu với nhau.”
Lâm Vô Kỵ trợn tròn mắt, nghe giọng điệu này, anh đã biết bạn cùng phòng của mình không nhớ gì. Nhưng vì muốn giữ thể diện cho anh, nên mới nói như vậy.
Dù sao, Lâm Vô Kỵ cũng không phải là một kẻ hẹp hòi, sẽ không ép Tần Tư Mộc phải nhớ ra chuyện hôm đó. Anh vỗ vai Tần Tư Mộc, nhiệt tình nói: “Tôi muốn tái đấu với cậu, chúng ta bàn xem chừng nào đấu lại được~”
Tần Tư Mộc không quan tâm lắm, gật đầu: “Được thôi, nhưng bây giờ thì không được, hẹn anh dịp khác vậy.”
Lâm Vô Kỵ ồ một tiếng, híp mắt hỏi: “Có hẹn với người yêu?”
Tần Tư Mộc cũng muốn nghĩ vậy lắm, chỉ tiếc là không phải, cậu lắc đầu phủ nhận: “Chỉ là bạn thôi.”
Lâm Vô Kỵ không hóng drama thành công lập tức mất hứng, anh về giường của mình lấy tai nghe đeo lên, bỏ ngoài tai những chuyện ở bên ngoài, chỉ tập trung nghiêm túc chơi game.
Mà lúc này, Lý Sơ Hạ cũng đã đăng nhập vào game, anh vừa vào đã thấy Tần Tư Mộc online. Vì vậy, anh lập tức gửi tin nhắn lập đội cho cậu.
Tần Tư Mộc đồng ý, xong xuôi, cậu lập tức dẫn Không Say vào cửa ải bí mật. Bản đồ của Đế Hoang rất lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-phu-cua-toi-nhan-dinh-sai-doi-tuong-roi/1201417/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.