Thế là từ đó mình sống trong trang trại của Gia Khương, cứ một tuần anh ấy lại đến thăm mình và còn đem theo biết bao nhiêu thứ mặc dù mình đã bảo cuộc sống đã rất đầy đủ rồi.
Cuộc sống ở đây rất yên bình và thanh tịnh, mỗi sáng mình dậy từ sớm và đi thăm một vòng trang trại sẵn phụ giúp các bác ở đây. Sau đó thì quay lại phòng tham gia các lớp học qua internet, đến khi kết thúc thì cũng đã tầm trưa. Sau khi để bản thân nghỉ ngơi một lúc thì mình sẽ cùng Vivi đạp xe về phía thị trấn nhỏ gần trang trại, ở đó mình có mở một tiệm bánh nhỏ dưới sự giúp đõ của Hoàng Gia Khương sau khi mình đến đây ở gần một tháng. Công việc hằng ngày của mình kết thúc bằng việc phân phát ít bánh quy cho lũ trẻ quanh đây, tuy cuộc sống đơn giản nhưng lại thấy rất vui vẻ
Ba năm nay mình hoàn toàn không bước chân về thành phố, ngày ngày chỉ quanh quẩn ở thị trấn nhỏ này. Dù mình muốn biết tin tức bên ngoài không phải khó nhưng dường như mình đang tự lẩn tránh nó, mình cô lập bản thân với mọi thứ bên ngoài nới đây, kể cả anh.
Mình vẫn còn luôn giữ chiếc vòng tay anh tặng bên mình, mặc dù biết có thiết bị định vị nhưng mình cứ bất chấp đeo nó vì không đành lòng tháo ra. Ban đầu cũng có chút lo sợ là anh sẽ tìm được đến đây nhưng đã qua một thời gian không có dấu hiệu gì là anh tìm kiếm mình, cuối cùng mình quyết định vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-phu-cua-toi-la-mafia/1324824/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.