Thiên Phượng năm thứ sáu.
Lạc Khiêm bị trúng tên dưỡng trên giường hơn một tháng, cả người hôi chua, bị Hạ Diễn đào ra ném vào trong thùng gỗ. Hạ Diễn tự tay giúp hắn tắm rửa, thời điểm tay lau đến bên đùi hắn, thế nhưng tâm vô tạp niệm dừng tay, mặt không chút thay đổi nói: “Cứng rắn cái gì?” Nói xong gảy một cái lên cây gậy nhỏ chẳng biết đã lên tinh thần từ lúc nào kia của Lạc Khiêm.
Đã không muốn hắn cứng rắn, vậy còn gảy làm gì! Hắn là một nam nhân bình thường, bị người yêu sờ tới sờ lui, cứng rắn một tí thì đã làm sao? Lạc Khiêm trong lòng khẳng định, nếu như người bị thương được hầu hạ tắm rửa là Hạ Diễn, chỉ sợ là đã sớm ấn Lạc Khiêm ngồi lên tự mình động.
Hạ Diễn bất động thanh sắc mà chà xát một tầng da dơ hôi trên người hắn, tay đi xuống khố hạ Lạc Khiêm, không bao lâu, hậu huyệt Lạc Khiêm có hai ngón tay trượt vào, nước ấm men theo tràn vào, lỗ nhỏ dần dần trơn ướt mềm ra. Động tác này ở trong thùng gỗ có chút khó khăn, Hạ Diễn ôm eo Lạc Khiêm, để cho hắn ngồi trên đùi quay lưng lại với mình. Lạc Khiêm có chút hoảng hốt, lại không thấy được sắc mặt của y, nói: “Tướng quân, thương thế của ta còn chưa lành.”
Hạ Diễn tay trái nâng chân bị thương của hắn lên, ba ngón tay phải ở trong hậu đình của hắn trong rút ra đút vào, Lạc Khiêm không còn hình tượng, khàn khàn rên rỉ: “Tướng quân, ngươi thế này… chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-phi-yen-diet-chi-khe-ninh-thien/3191180/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.