Edit: Phương Uyên, wattpad @phuongguyen
Quý Minh Châu cẩn thận suy nghĩ về lời Giang Tịch vừa nói.
Cái gì mà nếu như cô muốn... thì tiếp tục cởi?
Vừa nãy cô có ý như vậy sao?
Rõ ràng lúc đầu cô chỉ muốn làm phiền anh, để anh mất tập trung vào công việc thôi.
Suy nghĩ của Giang Tịch có lẽ đã cao chạy xa bay đến tận nơi nào rồi.
Quý Minh Châu ổn định tâm trạng, cười nhẹ rồi khoanh hai tay vào nhau, "Nếu thực sự tiếp tục, cũng... không biết là ai được lợi."
Tuy cô nói như vậy, ngoài mặt bất động như núi, nhưng thân thể lại không thành thật, hơi lùi về sau hai bước.
Động tác tuy nhỏ, nhưng không thể đánh lừa người khác.
Là đang trốn anh.
Giang Tịch thấy được toàn bộ nhất cử nhất động của Quý Minh Châu, giọng điệu bình thản, "Còn ai ở đây?"
Bộ dáng của anh rõ ràng như muốn nói to ba chữ "Tôi được lợi" vậy.
Thấy Quý Minh Châu hồi lâu không có phản ứng, Giang Tịch đứng thẳng dậy, bắt đầu cởi khuy măng sét, khuôn mặt cúi thấp xuống, "Về mặt này, hình như anh còn làm tốt hơn em."
Vẻ mặt Quý Minh Châu đầy dấu hỏi chấm, chỉ nhìn Giang Tịch nói xong liền tháo bỏ khuy măng sét, rồi lại đặt tay lên cổ áo.
Một dáng vẻ sẵn sàng cởi đồ mọi lúc mọi nơi.
"Anh... anh dừng lại!" Quý Minh Châu nhanh chóng ngăn anh lại, giọng điệu có chút yếu ớt, "Muốn tắm thì vào phòng tắm."
Đó mới là nơi thích hợp để anh cởi.
Ở nơi không ai thấy, không ai biết, vành tai của Quý Minh Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nong-nhiet-hoa-hong-nho/1654968/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.