Trong một khoảnh khắc —— Quý Minh Châu suýt nữa tưởng mình bị hoa mắt.
Nhưng cô khẳng định màu sắc và hoa văn in trên vỏ thuốc rất quen thuộc.
Nghĩ vậy, cô bất giác nhìn chằm chằm về phía cửa phòng mình ở hành lang.
Không bị làm sao cả, đóng rất kín, vẫn y như lúc cô rời đi, không có dấu hiệu trộm cắp hay rình mò.
Nhưng nếu không có dấu hiệu gì, hàng ngày lúc cô "chỉnh" con gà kia, liệu... Giang Tịch có nhìn lén không?
Vậy xem như là không biết tại sao lại bị phát hiện đi, ban đầu con gà kia được mang tới đây không phải vì cô thích nó, mà có lý do khác.
—— chỉ là lúc cô chuyển đồ, tự nhiên thấy nó, không hiểu sao lại cảm thấy con gà này rất giống anh.
Quý Minh Châu trái lo phải nghĩ một hồi lâu, cho rằng Giang Tịch không thể thần thông quảng đại như vậy.
Cô cúi đầu nhìn đống thuốc trong tay, Giang Tịch đặc biệt mua những cái này cho cô, nó được đóng trong túi mini, bao bì trang trí màu sắc rực rỡ bắt mắt, rất phù hợp với sở thích của các cô gái.
Chưa kể đến bộ dáng vừa rồi của Giang Tịch khi đưa chiếc túi màu hồng này cho cô.
Anh đã tự đi mua nó ư?
Quý Minh Châu không muốn bôi thuốc là cũng có lý do. Thứ nhất là mùi của nó rất nặng, cứ phảng phất cả đêm, chăn ga gối đệm đều có mùi đắng nhẹ. Thứ hai là cô thấy mình không bị thương ngoài da, đâu có sứt mẻ gì, bôi mãi rồi nó cũng vẫn như cũ.
Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nong-nhiet-hoa-hong-nho/1654965/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.