Edit: Phương Uyên
Quý Minh Châu không trả lời tin nhắn của Giang Tịch.
Từ lúc lên xe, Quý Minh Châu ngồi khoanh tay vào nhau, mắt nhắm nghiền, im lặng suốt cả quãng đường.
Sau khi tài xế đưa cô đến khu biệt thự Bách Duyệt, nhìn thấy bóng dáng Quý Minh Châu đã đi vào trong nhà, lúc này mới lau mồ hôi lạnh trên trán, gọi điện cho Giang Tịch.
Không biết vừa rồi có phải mình đã suy nghĩ nhiều không, bầu không khí trong xe quá đáng sợ, đến giờ anh vẫn còn run.
"Chủ tịch Giang, tôi đã đưa người về nhà an toàn theo lời anh."
"Ừ."
"Nhưng mà cô Quý..."
Tài xế đặt tay lên ngực, phân vân không biết có nên nói không.
"Cô ấy làm sao?"
"Quý tiểu thư trông có vẻ không vui lắm." Người tài xế chậm rãi nói thêm, dường như anh thấy mình hơi nhiều chuyện nên nhanh chóng kết thúc cuộc đối thoại này, "Vậy tôi đậu xe ở dưới tầng hầm nhé."
Bên kia dừng lại mấy giây rồi mới trả lời, "Được."
...
Màn đêm sâu thẳm, nhưng tầng cao nhất của tập đoàn Giang thị vẫn sáng trưng.
Từ phòng họp đi ra, Giang Tịch xoa xoa hai bên thái dương, rồi về phòng làm việc.
Ba người trợ lý theo sau anh muốn tiến vào, nhưng bị Giang Tịch ra hiệu đành lùi lại, nhẹ nhàng đóng cửa.
Giang Tịch đứng trước khung cửa sổ sát đất, nhìn chăm chú cảnh đêm ồn ào náo nhiệt của Ngân Thành, sau khi nghe tài xế phản hồi lại xong mới cúp điện thoại.
Theo những gì người tài xế nói.
Cô ấy.... không vui ư?
Giang Tịch đặt ngón trỏ ở trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nong-nhiet-hoa-hong-nho/1654952/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.