Lúc cô nhìn thấy Dịch Dương sắc mặt âm lãnh đứng tại cửa, rất lạnh nhạt cười cười:“Tôi tới rồi, anh muốn sỉ nhục tôi thế nào thì thỏa thích sỉ nhục đi, chỉ cần các người chịu bỏ qua cho cha tôi.”
Dịch Dương đi đến trước mặt của cô, cười âm lãnh nói:“Cô vừa mới nói tôi nên bị sét đánh?”
Mạc TâmNhan không nói gì, chỉ là đạm mạc nhìn anh ta. Anh ta đột nhiên kéo lại mái tóc dài của cô về phía sau, cô bị ép ngẩng mặt lên, nhìn vào bên trong đôi mắt âm trầm của anh ta.
Trong con mắt của anh ta rõ ràng in mộtkhuôn mặt, một khuôn mặt tái nhợt thê thảm.
Anh ta tiến đến bên cạnh tai cô, âm trầm cười khẽ:“Cô có phải hay không rất hy vọng tôi chết? Tôi chết đi, sẽ không có người nào có thể ảnh hưởng cô cùngTiêu Thần Phong.
Nhìn sắc mặt u ám của anh ta, nghe thanh âm lạnh lùng của anh ta, cô đột nhiên cảm thấy rất đau xót, tựa như thấy được bản thân mình lúc trước, cái bản thân yêu thống khổ, yêu bất lực của mình.
Lúc trước cô cũnghỏi anh ta như thế, hỏi anh ta có phải là rất hy vọng cô chết, cô chết rồi, sẽ không ai có thể ảnh hưởng đến anh ta với Hứa Gia Lị bên nhau. Bây giờ câu nói này không có thay đổi, chỉ là người nói câu nói này thay đổi mà thôi.
Không để ý đến cảm giác đau đớn trên da đầu truyền đến, cô lạnh lùng nhìn anh ta, châm chọc khẽ cười nói: “Lúc đầu tôi cũng nói thế này với anh, trong lòng của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-noi-muu-ai/1299698/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.