Dịch Thanh bỗng đứng dậy, thừa nhận nói: "Đúng vậy đấy, tối qua tôi đến phòng làm việc của anh tôi, đó là vì lúc tôi tan việc thấy trong phòng làm việc của anh tôi vẫn sáng đèn, nên mới đi lên xem một chút."
"Vậy sao?” Mạc Tâm Nhan cười lạnh, trong giọng nói lộ vẻ nghi hoặc.
Dịch Thanh cũng tức giận trừng mắt nhìn cô quát: "Mạc Tâm Nhan, cô đừng hòng đổ oan cho tôi, ngăn tủ của anh tôi có khóa, cả ngày cô đi theo bên cạnh anh tôi, buổi tối cũng ở cùng một mái nhà với anh tôi, chỉ có cô mới có cơ hội lấy chìa khóa đi sao chép, hơn nữa tối qua lại chỉ có một mình cô ở phòng quản lý này, không phải cô trộm thì ai trộm."
“Cô là em gái của anh ấy, cô cũng có cơ hội ăn trộm đấy.” Mạc Tâm Nhan lạnh lùng trả lời một câu.
Dịch Thanh liền tức đến mặt đỏ tía tai, hét lớn lên: "Rõ ràng là cô, cả ngày cô mắt qua mày lại cùng anh Thần Phong, không phải cô trộm đi cho anh ấy thì còn ai."
"À, không phải cô cũng thích Thần Phong sao? Vì sao lại không thể là cô trộm đi cho anh ấy.” Mạc Tâm Nhan cười lạnh lần nữa, càng thêm nghi ngờ bóng dáng lén lén lút lút hôm qua là cô ta.
"Chắc chắn không thể là tôi, tuy tôi thích anh Thần Phong, nhưng tôi cũng là con gái Dịch gia, sao tôi lại làm ra chuyện có tổn hại đến lợi ích của tập đoàn Bách Dịch chứ. Còn cô thì khác, mặc dù cô là vợ của anh tôi, nhưng cô tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-noi-muu-ai/1299676/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.