“Nhan Nhan, đừng như vậy, cậu… cậu làm mình đau…” Hứa Giai Lị giống như bị dọa sợ, một bên kéo tay Mạc Tâm Nhan, một bên lại rút vào lòng ngực của Dịch Dương giống như sắp khóc, bộ dạng đầy uất ức đáng thương, sợ là người đàn ông nào nhìn thấy cũng phải đau lòng.
Mạc Tâm Nhan nhìn cô ta đầy chán ghét, khinh thường nói: “Đừng ở đây làm bộ làm tịch, vừa nãy ở trong toilet không phải lợi hại lắm sao, bây giờ cũng bày ra khí thế ban nãy đi, đến đây …”
“Đủ rồi…” Dịch Dương không kiên nhẫn đẩy cô ra, lực đẩy có chút lớn, Mạc Tâm Nhan bị đẩy lùi lại phía sau mấy bước, Trịnh Viên Viên không kịp kéo cô lại chỉ có thể trơ mắt nhìn cô nặng nề đụng vào bình hoa sứ ở bên cạnh.
Bình hoa lập tức vỡ nát. Mạc Tâm Nhan ngã ngồi trên mặt đất, bàn tay đúng lúc cọ sát vào một mảnh vỡ làm cô đau đến sắc mặt trắng bệch.
Trịnh Viên Viên hoảng sợ, vội vàng tiến liên đỡ cô dậy, kéo cánh tay bị thương của cô nôn nóng nói: “Nhan Nhan, tay cậu chảy máu nhiều quá, để mình đưa cậu đi bệnh viện.”
Mạc Tâm Nhan làm lơ lời nói của cô bạn, thậm chí không hề quan tâm đến vết thương trên tay mình, cô không chớp mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang chặt chẽ ôm người phụ nữ khác vào trong lòng ngực trong mắt tràn đầy nỗi u oán.
Người đàn ông kia chính là chồng mới cưới không lâu của cô, còn người phụ nữ, chính là người bạn thân mà cô luôn dùng chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-noi-muu-ai/1299636/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.