An Hy nhìn tấm thiệp cưới, rồi nhìn lên đôi nam nữ đang ngồi trước mặt. Quả thật thời gian trôi nhanh đến mức cô không tài nào bắt kịp, dường như thời gian của cô khi không có anh đã trở nên chậm hơn những người bình thường khác rất nhiều.
Những năm nay trong khi cô vẫn đang nhung nhớ Lưu Viễn thì cặp đôi này đã sắp chuẩn bị đám cưới. An Hy phồng má, chạy qua phía đối diện, ôm chặt lấy Từ Ân không buông rồi làm nũng đủ kiều:
Aaa..Không chịu đâu!!! Không chịu đâu!! Ân Ân là của tớ mà! Ân Ân phải kết hôn với tớ mới phải! Ai cho tên thiếu gia đầu heo đó lại cướp cô dâu của An Hy này chứ!!!! •Rồi rồi có ai cướp tớ đi khỏi cậu đâu mà!! Hy Hy ngoan nín đi nè!Cậu mới đang là người vừa cướp dâu rồi vừa la làng đó An Hy!!!! Mau thả vợ sắp cưới của tôi ra!!!Quân Dật sợ bị An Hy giành mất vợ liền kéo cô ra khỏi người Từ Ân, rồi vội vội vàng vàng ôm lấy cô vợ tương lai của mình một cách đầy trẻ con. Đã 25 tuổi đầu rồi mà họ vẫn chả hề thay đổi, đều là những đứa trẻ với cơ thể người lớn mà thôi. (2)
Đến ngày diễn ra lễ cưới, mọi người đều có mặt đầy đủ, bạn bè lẫn người thân ai ai cũng mang theo một hồng bao đến chúc mừng cho cặp đôi cô dâu chú rể.
Chú rể là thiếu gia nhà họ Hàn, Hàn Quân Dật. Và cô dâu họ Quách, Quách Từ Ân.
Vì là người thừa kế của Hàn gia nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhe-vao-nang-mai/3643273/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.