Sự vụng về đáng yêu ấy đôi khi lại trở thành một điểm yếu chí mạng cho Lưu Viễn. Chiều hôm nay diễn ra lễ hội văn hóa tại sân trường, tất cả học sinh 3 khối và mọi người tham gia đều tập trung tại đây. Mỗi lớp sẽ bày bán một gian hàng nhỏ, không khí vui vẻ, náo nhiệt lan rộng khắp khuôn viên trường trung học phổ thông Tứ Hạ.
Lưu Viễn nắm lấy tay An Hy, đặt bàn tay nhỏ của cô nằm gọn trong bàn tay lớn của cậu. Ánh mắt cậu con trai ấy cứ luôn dính chặt lên người cô gái nhỏ. Hai cô cậu nắm tay nhau dạo quanh sân trường, cùng nhau đi đến các gian hàng của các bạn học. Lúc này đây, cứ có cảm giác hai người họ dường như là một đôi. An Hy chỉ tay vào một gian kẹo bông.
- Lưu Viền à cậu nhìn kìa!! Đó có phải là kẹo bông gòn không???
Lại gần gian hàng được bày bán vô số que kẹo bông gòn với đủ loại, đủ màu sắc. Cô mua một cây rồi xé phần kẹo bông ra, phần kẹo màu hồng phấn được xé nhẹ ra y như những sợi bông mềm mại. An Hy đút cho Lưu Viền ăn, ngón tay cô chạm nhẹ lên môi cậu khiến mặt An Hy ửng đỏ. Ngước mắt nhìn, Lưu Viễn cười trộm.
Hửm? Sao thế nhóc con?Ơ...O...O.!! Không.Không.sao! (1Mặt của cậu đỏ lên hết cả rồi!Cậu dùng tay nhẹ nhàng chạm lên mũi cô. An Hy vội quay mặt đi, cố che giấu khuôn mặt đang đỏ ửng ấy.
Một lúc sau các bạn nữ trong lớp chạy đến níu tay An Hy cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhe-vao-nang-mai/3643193/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.