Một cô nàng xinh đẹp tựa ánh nắng ban mai vào đầu hạ, ngọt ngào y hệt những đám mây kẹo bông gòn trôi bồng bềnh trên khoảng không của bầu trời. Lục An Hy, mọi thứ trên cơ thể cô ấy cậu đều yêu, đều thích. Từ mái tóc nâu vàng hạt dẻ, đôi mắt ánh tím trong trẻo cho đến nụ cười hút hồn tâm trí cậu.
An Hy như được thiên sứ ban tặng đến với thế giới của Lưu Viễn. Có thể chỉ là một thiếu nữ bình thường trong mắt người khác, nhưng trong ánh mắt của một kẻ si tình chắc hẳn không ai thay thế được vị trí của cô.
Và nếu như si tình là một cái tội thì có lẽ Lưu Viễn là tội phạm mang án tù chung thân. Quá si mê cô ấy, người con gái mở ra thanh xuân của cậu nên mọi thứ, mọi điều Lưu Viễn chỉ làm vì An Hy mà quên mất bản thân cậu cũng cần được chăm sóc. Bị bệnh sốt cao nhưng khi nghe An Hy than đói cậu liền không chần chừ mà lết thân thể yếu ớt ấy mua đồ ăn cho cô, Tống Lưu Viễn ngu ngốc đến đáng thương!
Trước khi Trúc Hạ xuyên vào cơ thể An Hy. Nữ phụ Lục An Hy nguyên tác đã thay đổi tính khí khi đem lòng yêu
Nam chính Hàn Quân Dật, cô trở thành một người hoàn toàn khác, trở nên đanh đá khó gần và chỉ mê mẩn mỗi cậu ta, mọi thứ trong mắt An Hy không còn quan trọng nữa, Quân Dật đã chiếm vị trí số 1 trong lòng cô ấy. Và thế An Hy quên đi sự tồn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhe-vao-nang-mai/3643191/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.