Gió trên núi gào thét, tiếng tim đập còn đang công kích màng nhĩ của Heinz. Sầm Dao bước trên nhịp tim của hắn, cười nói: "Sao anh có vẻ không mấy vui khi thấy em vậy?"
Cổ họng Heinz khô rát, vội vàng nói đâu có. Hắn gần như không dám nhìn vào đôi mắt đen ánh nước của Omega, mất tự nhiên hỏi: "... Sao em lại tới đây?"
Sầm Dao cười: "Bởi vì em tham gia dự án cơ giáp Huyền Quang."
Mái tóc mềm xõa trên vai, đen nhánh suôn mượt, trên chiếc cổ trắng còn đeo một cái vòng chống cắn màu đen. Làn da trắng đến mức gần như là tuyết lạnh lẽo, lúc nói chuyện với hắn lại hoạt bát dịu dàng. Heinz bỗng cảm thấy áy náy và hối hận mãnh liệt, cục sữa bột sẽ mềm mại nũng nịu với hắn trong kí ức đã biến mất vào những năm tháng hắn không thể ở bên cạnh người, trở thành dáng vẻ xinh đẹp lạnh lùng như hiện giờ.
Gió núi gào thét, làm dậy lên cơn sóng biếc, mùi hoa kim ngân ngập trong không khí. Heinz rủ mắt, lặng lẽ điều chỉnh hô hấp và nhịp tim, tình cảm bị hắn kìm nén và vô thức bỏ qua trong những năm qua đột phá mọi lý trí và phòng tuyến, quả quyết và mạnh mẽ trong bản chất một lần nữa lấn át. Quá khứ đã không thể thay đổi, hắn còn tương lai vô tận để làm bạn và bước cùng với Sầm Dao. Chỉ cần Heinz Norman muốn, không có thứ gì hắn không có được, dù đó là một tình yêu quý giá và dịu êm.
"Giỏi vậy sao?" Không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-xung-doi/3466637/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.