Kết thúc một ngày nghỉ ngắn ngủi ở Ubodont, Heinz tiến vào giai đoạn bận chưa từng có, Sầm Dao nôn nghén cũng càng thêm nghiêm trọng, đến mức gần như ăn gì là nôn đó.
Một ngày trước khi Heinz viễn chinh, Sầm Dao được Heinz dỗ ăn nửa bát cháo, ăn được một ít đã vội đẩy Alpha ra, bịt miệng lảo đảo chạy vào nhà vệ sinh. Dạ dày đau quặn khiến y không đứng thẳng được, không khống chế được ói hết ra, ói đến mức dạ dày trống rỗng, chỉ phun được nước chua.
Heinz nhẹ nhàng vỗ lưng cho y, có pheromone lạnh buốt của Alpha trấn an bao trùm, Sầm Dao chật vật không chịu nổi chống tay lên bồn rửa. Nhìn Heinz rửa trôi bãi nôn của mình, không hiểu sao một sự bực bội dâng lên trong lòng.
Omega cúi đầu dùng lòng bàn tay hứng nước hất vào mặt, mùi hôi chua dường như vẫn còn quanh quẩn, bên tai là chất giọng bình tĩnh đượm lo lắng của Heinz, nghe vào lại sai lệch khiến cảm xúc của Sầm Dao lên tới đỉnh điểm. Y nhắm mắt để giọt nước lăn xuống, lạnh giọng nói: "Ra ngoài."
Cái loại chật vật và mất thể diện cơ bản của con người này làm Sầm Dao sụp đổ. Y chóng mặt váng đầu, cơn đau dạ dày chạy dọc theo cổ họng, giọng Sầm Dao khản đặc: "... Anh ra ngoài đi."
Lần đầu tiên nôn nghén đến mức sụp đổ, dạ dày co rút tới nỗi quỳ bên cạnh bồn rửa mặt, Sầm Dao đã đuổi Heinz ra ngoài. Sự lập dị ẩn trong tính cách y hoàn toàn bộc lộ trong lúc mang thai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-xung-doi/3466617/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.