Chương trước
Chương sau
Sau khi mang thai Omega rất cần Alpha làm bạn và dùng pheromone để trấn an, điều này Heinz cảm nhận được, Sầm Dao không hề biết mình đã sinh ra ỷ lại với hắn.

Sau khi dỗ Sầm Dao đi ngủ, Heinz liên hệ Andrew để xem lịch trình một tuần tới. Andrew đã chuẩn bị sẵn, từ tuần trước Heinz đã bảo anh ta là muốn để trống ra một ngày, nhận được tin nhắn lập tức nói: "Ngày mai phần lớn là nhiệm vụ chuyển giao và xử lý giấy tờ, không cần ngài tốn quá nhiều công sức."

Heinz cảm nhận được sự vui vẻ thuần túy hiếm thấy, cúi xuống hôn lên mặt Sầm Dao, cảm thấy xao xuyến không yên, giống thằng nhóc 17 18 tuổi đêm trước ngày đầu tiên hẹn hò, hưng phấn và kích động, chỉ muốn bật dậy lên kế hoạch hẹn hò cho thật tốt.

Có lẽ là do quá xao xuyến, Heinz dậy rất sớm, đặt một bó hoa rồi tựa vào đầu giường lẳng lặng ngắm Sầm Dao nửa ngày. Ngón tay nhẹ nhàng chạm vào chóp mũi Omega, Sầm Dao đang ngủ say vô thức nhíu mày làm hắn căng thẳng dừng lại, thấy thanh niên xoay người ngủ tiếp mới thở phào nhẹ nhõm, mở chức năng ngăn chặn tiếng động giúp ngủ ngon hơn, xuống giường rửa mặt.

20 phút sau một bó dành dành được giao tới, bởi vì là đơn khẩn cấp nên cực kì đắt đỏ, Heinz cũng không để ý, cắt tỉa rồi thay cho một nửa chùm hồng trắng trong bình. Xong xuôi hắn ngồi xuống trước bàn đọc, trịnh trọng vô cùng mở ra... <Hướng dẫn che chở Omega trong thời gian mang thai>.

Adam im lặng cùng Heinz đọc nửa giờ, cuối cùng vẫn không kiềm chế được bản chất nhiều chuyện của mình: "Trung tướng, thật ra ngài cũng không bình tĩnh như ngài thể hiện với việc cậu chủ mang thai đâu đúng không?"

Ánh mắt Heinz dừng trên dòng "Omega mang thai từ 4 tới 6 tuần, HCG sẽ tăng dần dẫn tới buồn nôn, tạo thành nôn nghén", nghe vậy bút điện tử dừng lại: "Chỉ là thấy bây giờ chưa phải lúc."

Adam chưa từng tiến hành tâm sự và giao lưu sâu sắc với Heinz Norman, AI rất thiếu số liệu mẫu của Alpha cao cấp này, bèn hỏi: "Là vì áy náy mình không thể ở bên cậu chủ nhiều hơn à?"

Heinz ừ, không nói nữa, tất cả sự chú ý đều tập trung ở EP. Adam không nhụt chí, Sầm Dao là một người có lòng đề phòng rất nặng, Adam làm bạn với y gần 20 năm, trong 5 năm trở lại đây mới giao lưu được với y nhiều hơn. AI luôn rất kiên nhẫn, nó ân cần chỉ dẫn: "Ngài có biết tại sao cậu chủ lại bài xích việc mang thai như vậy không?"

"Bởi vì quá trình thai nghén sinh mệnh rất khổ sở." Heinz nhìn sang những bông dành dành màu trắng: "Truyền thông vẫn luôn dùng cái mác vĩ đại để che giấu sự thật sinh sản sẽ mang lại đau đớn lớn lao cho sinh lý và cơ thể Omega."

Adam hiếm hoi mà im lặng, nó hiểu ra, bản chất của Heinz Norman có một thứ khác hoàn toàn với các Alpha khác.

"Đương nhiên cũng bao gồm cả tôi. Trước ngày hôm qua, tôi không hề biết mang thai sẽ mang lại những gì cho Omega." Heinz nói: "Mẹ tôi sinh tôi xong mất 3 năm mới thoát khỏi trầm cảm hậu sản, nhưng từ đó đến giờ tôi vẫn không thể đồng cảm được với nỗi khổ của bà. Nếu không phải Sầm Dao mang thai, có lẽ cả đời tôi cũng không biết tới những kiến thức này."

Adam: "Trung tướng, 80% Alpha sau khi biết Omega của mình mang thai sẽ không tìm hiểu tri thức khi Omega mang thai giống ngài. Với sự phát triển của y học và sự coi trọng của chính phủ với tỉ lệ sinh sản, bệnh viện có hệ thống bảo vệ Omega hoàn chỉnh từ khi mang thai tới lúc sinh."

"Nhưng trong 5 năm trở lại đây, tỉ lệ mắc trầm cảm sau sinh của Liên Bang cao tới 54.7%." Heinz mở số liệu ra, rất bình thản nói: "Trong lúc mang thai, hầu hết Alpha sẽ vô tâm, có lẽ tác dụng của họ chỉ là cung cấp tin,h trùng và pheromone."

"Trung tướng Norman." Adam cảm thán: "Nếu như lời vừa rồi của ngài được tổ chức quyền bình đẳng Omega nghe được, tỉ lệ ngài được ủng hộ và hình tượng chắc chắn sẽ tang vọt."

"Thấy không, rõ ràng đây là những điều Alpha nên làm, lại được coi như thể là chuyện gì to tát lắm." Heinz nhìn sang Sầm Dao đang say ngủ trên giường, giọng điệu trở nên mềm mại: "Nhưng có lẽ tôi cũng là một Alpha ngạo mạn còn ngu muội. Trước khi gặp Sầm Dao, tôi chưa hề thay đổi tư tưởng, nghĩ xem sự khác biệt và đặc quyền giữa A và O, cũng chưa từng đồng cảm với nỗi đau của người khác."

Vào lúc ấy Adam hiểu ra tại sao Sầm Dao yêu Heinz Norman. AI luôn dùng pheromona và dopamine để đánh giá tình yêu của hai người, dùng lực hấp dẫn giữa AO để giải thích lí do họ yêu nhau. Nhưng giờ phút này, Adam hiểu được, một linh hồn lớn mạnh lại có phẩm chất thuần túy như vậy xứng đáng để Sầm Dao mến mộ yêu thương.

"Trung tướng, có lẽ sự bất an và lo lắng của ngài là dư thừa, ngài chắc chắn sẽ là một người cha tốt. Điều cậu chủ cần là có người đồng cảm và cung cấp giá trị cảm xúc, mà những thứ này ngài đều có thể cho." Giọng nam máy móc của Adam nói rất chậm: "Cậu chủ không cha không mẹ, cậu ấy chỉ là vật thí nghiệm mà ống nghiệm bồi dưỡng ra, thế nên cậu ấy luôn cho rằng quan hệ giữa đứa bé và cơ thể mẹ là quan hệ kí sinh và vật chủ. Nhưng trong mấy tiếng khi ngài chưa trở về, cậu ấy vẫn luôn tra tìm các loại tri thức khi mang thai, và do dự không biết làm sao để nói với ngài."

"Cậu chủ có cái nhìn rất cực đoan với chuyện sinh nở. Thời kì ở viện điều dưỡng, chuyên viên tâm lý lo xa tiến hành trị liệu và nói chuyện với cậu ấy. Nhưng ngài biết đấy, cậu chủ rất thông minh, cậu ấy biết cách để mình giống một người bình thường. Từ khi 12 tuổi, mỗi bài trắc nghiệm tâm lý của cậu ấy đều rất xuất sắc." Adam nói: "Thật ra sau khi cậu ấy mang thai tôi rất lo, nhưng phản ứng của cậu chủ hoàn toàn ngoài dự đoán. Cậu ấy chỉ mừng rỡ và lo lắng vì chưa chuẩn bị, giống như mọi Omega khác." Adam dừng lại, có vẻ như đang tính toán số liệu, sau đó khẳng định: "Cậu chủ thật sự rất yêu ngài."

Heinz không nói gì, ánh mắt vẫn luôn dính lấy Sầm Dao. Nắng ban mai mờ ảo, giây phút này bình yên đến vậy. Hắn cười: "Tôi biết."

Trong lúc ngủ, mí mắt Sầm Dao khẽ run, Heinz lập tức giơ ngón trỏ lên miệng "suỵt" một tiếng. Adam thấy con người yêu vào đúng là ngu đi, rõ ràng Heinz đã bật chế độ yên lặng cản tiếng ồn.

Thời gian đầu mang thai Omega thường thích ngủ, Sầm Dao còn chưa tới giờ dậy, nhưng tiềm thức y không cảm nhận được Alpha của mình nên mơ mơ màng màng tỉnh lại. Ngón tay mò lên gối tóm hai lần không được gì, lầm bầm đòi Heinz ôm.

Sầm Dao chưa từng mềm mại yếu ớt như vậy, trái tim Heinz tan chảy trước lời lầm bầm của Omega, ôm y vào lòng rồi hôn lên cổ, sau đó răng nanh cắn nát tuyến thể, đàn hương lạnh lẽo chầm chậm rót vào trong.

Sầm Dao khẽ run, Heinz ngạc nhiên trước sự nhạy cảm của thanh niên, nhẹ nhàng vỗ lưng cho y. Sau khi rót pheromone, Sầm Dao vẫn luôn vùi mặt trong lồ.ng ngực hắn không chịu nhúc nhích. Heinz hơi lo lắng hôn lên vành tai Omega, kiên nhẫn dỗ dành. Sầm Dao vẫn không nói gì, cái tay Alpha đang ôm eo y đi xuống, khựng lại, hiểu ra nở nụ cười.

Sầm Dao thấy hắn cười thì thẹn quá hoá giận, lạnh mặt định giằng ra, lại bị Alpha ôm chặt hơn. Hắn ghé vào tai y thì thầm: "Anh giúp em."

Sầm Dao vẫn khó chịu, nhưng pheromone và động tác của Heinz khiến người y nhũn ra. Ngón tay ửng hồng nhẹ nhàng khoác lên vai Heinz, đứt quãng hỏi: "Hôm nay, anh, hôm nay không bận à?"

Heinz nghiêng đầu hôn y: "Tất cả thời gian của anh ngày hôm nay thuộc về em."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.