Trong xe bay có một mùi rất nhạt, giống như mùi cuối của đàn hương, nhạt mà nhã, thư giãn làm tan đi rã rời của Sầm Dao.
"Mệt lắm không?" Heinz đặt bó hoa xuống. Quân phục là đồ mặc hàng ngày của hắn, không có tao nhã và tinh xảo rườm rà như lễ phục, lại có một sự rắn rỏi gọn gàng. Thắt lưng to bằng lòng bàn tay phác hoạt vòng eo gầy, theo đường cong của Alpha mà trập trùng. Sầm Dao tựa đầu nhìn Heinz thử điều chỉnh nhiệt độ và độ ẩm trong xe, lười biếng ừ một tiếng.
"Muốn uống rượu không?" Heinz nhấn mấy cái trên bảng, tủ lạnh mở ra, hắn lấy ly pha lê và chai rượu, hỏi tiếp: "Thêm cục đá nhé?"
Sầm Dao mỉm cười, ngồi dậy tới cạnh Heinz, nhìn Alpha dùng xẻng múc cục đá, nói: "Tôi tưởng là với tính cách của anh thì trong xe sẽ không có mấy thứ này."
"Em sẽ còn tưởng rất nhiều thứ." Heinz khui chai rượu, mùi mơ chua ngọt kèm với cồn lập tức tràn ra. Sầm Dao thấy mới lạ, vươn tay gõ cái ly, hỏi: "Thiếu tướng mà lại uống rượu mơ à."
"Em có rất nhiều định kiến với tôi." Heinz đưa ly rượu cho y, đôi mắt xanh xinh đẹp nhìn Sầm Dao.
Sầm Dao không nhận, tự lấy một ly rót rượu thêm đá rồi nói: "Vậy cũng không thể trách tôi được thiếu tướng. Từ lúc chúng ta kết hôn đến giờ, sống chung mới được một tháng, đấy là còn chưa kể một tuần anh đi làm nhiệm vụ."
Sầm Dao uống một hớp rượu, chất lỏng lạnh lẽo và ngọt thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-xung-doi/3466569/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.