Sầm Dao đang mơ.
Y nằm trên đồng cỏ bên cạnh dòng sông băng, chân trời màu lam nhạt không nhuốm hạt bụi. Con sông bên cạnh dần tan chảy, nước chầm chậm trôi. Sầm Dao lật người, dòng nước mát lạnh mang theo mùi đàn hương bao trùm lấy y.
Sầm Dao mở mắt.
Đập vào mắt là mái tóc vàng kim rực rỡ và đôi mắt xanh, giống như bầu trời y nhìn thấy trong giấc mộng.
Heinz: "Dậy rồi à?"
Sầm Dao lại nhắm mắt, thầm nghĩ sao vẫn còn mơ vậy, y vùi đầu vào trong chăn, lại đụng phải gì đó.
Sầm Dao mở mắt lần nữa, ngẩng lên đối diện với Heinz, tròn mắt hỏi: "Không phải mơ à?"
Hình như Heinz cười, hắn khoác tay lên lưng Sầm Dao, bàn tay to che kín đôi mắt y: "Không phải mơ, em ngủ tiếp đi."
Sầm Dao chui vào trong lồ.ng ngực rộng mà ấm của Heinz, tiếp tục tiến vào mộng đẹp.
Khi tỉnh lại, không ngoài dự đoán, trên giường chỉ còn mình y.
Sầm Dao nằm ngửa, đột nhiên dúi đầu vào cái gối bên cạnh hít hà, có mùi của Heinz thật này, không phải mơ.
Y lại nằm ngửa, một lúc sau nói: "Vừa rồi mình cứ như chó ấy nhỉ."
Adam: "Cậu chủ, xin đừng chê bai bản thân như vậy."
Sầm Dao: "Heinz về khi nào thế?"
Adam: "5 giờ 16 phút sáng nay."
Sầm Dao lại nằm thêm 10 phút, không nghe được tiếng đấm bao cát dưới lầu. Y rời giường đánh răng rửa mặt, hỏi Adam Heinz đã mua đồ ăn chưa.
Adam bảo rồi, báo tên món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-xung-doi/3466564/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.