Bữa ăn trưa trong gia đình mới, diễn ra và kết thúc trong hòa bình, êm đẹp.
"Thiên Kim, con rửa bát xong thì ra phòng khách cho mẹ có vài điều dạy bảo."
Ăn xong, Đào Liên Sương chỉ ung dung bỏ lại vỏn vẹn một câu, rồi dửng dưng phủi mông đi ra phòng khách, để lại cả bàn ăn cho Thiên Kim thu dọn.
"Em dọn rửa nhanh đi rồi ra mẹ bảo, kẻo bà chờ lâu."
Đến Đào Sở Khâm, người chồng cô thương yêu cũng thờ ơ không kém, uống hết ly nước cam thì liền nối gót theo sau mẹ mình.
Mới ngày đầu tiên về chung một nhà, cảnh tượng này đã cho Tống Nhật Thiên Kim nếm trải được mùi vị tủi thân. Hầu như nó không giống mấy bộ phim ngọt ngào hay những quyển tiểu thuyết ngôn tình mà cô hay đọc. Nam chính ngoài đời của cô, hắn vô tư quá...
Cho phép bản thân buồn năm giây, sau năm giây Thiên Kim tự điều chỉnh cảm xúc lại, nhanh tay thu dọn chỗ bát, đĩa và thức ăn còn thừa trên bàn, rồi mang đi rửa.
Mười lăm phút sau, Thiên Kim quay trở ra phòng khách. Lúc này, mẹ chồng và chồng cô đều đang nhàn nhã ăn trái cây, cắn hạt dưa, vỏ vụn thì vương vãi đầy dưới sàn nhà. Cảnh tượng ấy, khiến cô không tránh khỏi ngỡ ngàng, vì ai đời đều là người lớn cả rồi lại thiếu ý thức như thế?
Tuy không hài lòng, nhưng Thiên Kim vẫn phớt lờ cho qua. Mỉm cười nhìn mẹ chồng, dịu dàng cất tiếng:
"Dạ mẹ gọi con!"
"Ngồi đi rồi nói."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-vu-loi-thien-kim-bao-thu/2820091/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.