Rời khỏi Tống gia, Tống Nhật Thiên Kim phải quay trở về nhà cùng bộ mặt hầm hầm, cáu kỉnh của Đào Liên Sương.
Càng ngày, bà ta càng tỏ rõ thái độ chán ghét, khinh khi cô con dâu của mình. Đặc biệt là ngày hôm nay, sau khi nghe Tống Tư Viện bảo rằng không nhận cháu và xem Tống Nhật Thiên Kim như người dưng ngoại tộc, thì chưa bao giờ bà dành cho cô cái nhìn dễ chịu.
Từ đoạn đường trở về nhà, tuy không ai nói với ai câu nào cũng đủ cảm nhận được bầu không khí căng như đàn sắp đứt dây, ngột ngạt tới khó mà thở được.
Lên tới căn hộ chung cư, Đào Liên Sương bực dọc ném túi xách lên sofa, mỉa mai cất thành lời:
"Là vợ mà không giúp được chồng tạo dựng sự nghiệp, đã vậy còn để gia đình mình khinh khi, đúng là thất bại lớn nhất trong đời người."
Tống Nhật Thiên Kim với đôi mắt đỏ au, chợt khựng bước khi nghe thấy mấy lời châm biếm, khinh thường từ mẹ chồng của mình. Nhưng cô đã quá mệt để tranh biện lẽ phải, thẳng thừng bước vội về phòng ngủ, đóng sầm cửa lại.
Bấy giờ, bà ta tiếp tục mang cơn cáu kỉnh chuyển sang Đào Sở Khâm.
"Coi như là hỏng béc hết rồi đó, con nên sớm chấm dứt cuộc hôn nhân này đi, để còn đi tìm mối khác có triển vọng hơn, chứ dây dưa với con nhỏ mày chỉ tổn mất thời gian."
Hắn ném áo khoác lên thành ghế sofa, đi vào bếp tự lấy cho mình lon bia trong tủ lạnh, mang trở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-vu-loi-thien-kim-bao-thu/2820077/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.