Sau khi Tống Tiến Hải đến nơi này, đổi tên thành Tam Vong, cái tên tượng trưng cho việc anh quên đi quá khứ, quên đi Hạ Vũ Yến. Nhưng trong sâu thẳm trái tim vẫn khắc tên của Hạ Vũ Yến, dường như không thể xoá nhoà.
Suốt mấy tháng ở nơi này, anh cảm thấy rất bình yên, an tĩnh hơn nơi thành phố xa hoa đó, anh quyết định ở lại nơi này.
"Vong ca ca." Một giọng nói dịu dàng vang lên sau lưng Tống Tiến Hải.
Anh quay đầu lại, thấy cô con gái của 2 vợ chồng đã cứu anh, cô gọi là Du Bán Hạ, Tống Tiến Hải thích gọi cô là Tiểu Hạ.
Anh nhìn cô mỉm cười: "Có chuyện gì sao?"
"Thấy anh ở đây một mình, em muốn ra làm bạn." Du Bán Hạ thỏ thẻ nói: "Anh có tâm sự gì sao?"
Tống Tiến Hải im lặng nhìn mặt biển ngoài xa, hồi lâu anh nhìn Du Bán Hạ, kéo cô ngồi xuống một tảng đá, bắt đầu nói: "Anh kể cho em nghe một câu chuyện, em có muốn nghe không?"
Du Bán Hạ hơi ngạc nhiên, nhưng lập tức gật đầu, vì đây là lần đầu tiên anh lại chủ động kể chuyện cho cô nghe.
Tống Tiến Hải nói: "Mấy năm trước, có một chàng trai yêu sâu đậm một cô gái, nhưng cô gái đó lại yêu 1 chàng trai khác, chàng trai kia không yêu cô ấy, nhưng cô ấy vẫn lao vào, dù bị hành hạ và khổ đau thế nào cũng không tay, cho đến một ngày, cô ấy quyết định bỏ cuộc và rời đi cũng chàng trai yêu cô ấy. Nhưng định mệnh trớ trêu, cả 2 người không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-thu-han/1843605/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.