Phạm Tiểu Vân cười dịu dàng, những uất ức mà cô đã chịu trước đó, không vui và thấp thỏm đều tiêu tan hết trong tích tắc.
Cô nhẹ nhàng nói: "Nghệ Văn."
"Ừ, em đến rồi à?" Lục Nghệ Văn đứng dậy đẩy cô vào, giọng nói lạnh nhạt.
Phạm Tiểu Vân liền cảm thấy tâm trạng bất ổn của Lục Nghệ Văn ngay lập tức: "Nghệ Văn, anh không vui sao?"
"Không có, anh không sao." Anh lắc đầu, nhưng lại nghĩ đến tin nhắn số điện thoại lạ trong điện thoại lúc này.
Trên đó viết rằng: Anh không muốn biết tại sao Hạ Vũ Yến lại ở đó sao? Anh không muốn biết là ai chủ mưu sao?
Anh không trả lời nhưng trong lòng đã rối loạn như tơ.
Thật ra trong lòng anh ngắm ngầm đã có câu trả lời, nhưng anh không muốn chọc thủng tấm màng ấy.
Anh ngước mắt lên nhìn Phạm Tiểu Vân, sắc mặt phức tạp. Tiểu Vân ngây thơ trước kia đã thay đổi rồi.
Dường như những người bên cạnh anh đều đang thay đổi, khiến hắn càng ngày càng cảm thấy xa lạ. Cho dù Hạ Vũ Yến hay Phạm Tiểu Vân đi nữa.
Anh thuyết phục nên thấu hiểu cho Phạm Tiểu Vân, nhưng trong lòng anh càng ngày càng nóng ruột.
Cứ oan oan tương báo như vậy thì chừng nào mới kết thúc?
Chi bằng anh giấu giếm hết tất cả mọi chuyện, giả vờ như không biết gì hết.
Nhưng sự thật này đã không thể xóa đi trong tim hắn được nữa rồi.
Cho nên bây giờ nhìn thấy Phạm Tiểu Vân, trong lòng anh cực kì lúng túng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-thu-han/1843586/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.