Hạ Vũ Yến nắm chặt tay lại, né tránh ánh mắt của hắn, mím môi.
"Sao cô không lên tiếng?" Những tác động mạnh của Lục Nghệ Văn dường như muốn đụng tan nát cơ thể yếu ớt của Hạ Vũ Yến: "Có phải tôi nhất định phải đem ba tên ăn mày đó đến thì cô mới chịu mở miệng không?"
Lưng Hạ Vũ Yến bất giác run lên, cuối cùng cô cũng phải chịu khuất phục trước sự tàn nhẫn của Lục Nghệ Văn: "Tôi không có..." Cô nhắm mắt lại, nhẹ nhàng trả lời.
Cô biết, nếu còn không lên tiếng thì Lục Nghệ Văn thật sự đưa ba tên ăn mày đó đến trước mặt cô lần nữa. Hắn nói được thì sẽ làm được, chưa hề nương tay bao giờ.
"Mở mắt ra cho tôi, nhìn cho kỹ bộ dạnh đê tiện của cô hiện giờ." Lục Nghệ Văn nắm lấy tóc của cô, buộc cô phải nhìn vào gương.
Trái tim Hạ Vũ Yến đau thắt lại, cô cảm thấy vô cùng nhục nhã và khó chịu. Cô vốn tưởng rằng, trái tim của cô sớm đã biến thành tro bụi, đủ cho Lục Nghệ Văn hành hạ, lăn nhục cô, thì cô không còn cảm thấy thấy đau và bi thương. Nhưng cô đã đề cao chính mình quá rồi hoặc có thể nói là đã xem thường vị trí của Lục Nghệ Văn trong tim cô.
Hạ Vũ Yến đã bị ép buộc mở to mắt ra như vậy, chứng kiến Lục Nghệ Văn đã hành hạ cô như thế nào, đã đem đến cho cô sự tàn nhẫn nhất như thế nào.
Sau khi dày vò cô thỏa mãn, Hạ Vũ Yến mất hết sức lực qùy xuống, nằm ngay kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-thu-han/1843574/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.