Thân thể của hai người càng lúc càng chìm sâu xuống biển. Ý thức của Hạ Vũ Yến bắt đầu mơ hồ, bị ngạt thở khiến cô khó chịu như sắp chết, thân thể cô không còn chút sức lực nào để vùng vẫy nữa, dần dần cô nhắm mắt lại.
Trên môi cô đột nhiên nóng lên, có một luồng khí nóng bỏng truyền thẳng vào miệng cô, làm giảm đi sự khó chịu trong phổi của cô, thân thể Hạ Vũ Yến lấy lại được một ít sức lực.
Đôi mắt dần mở ra lần nữa, cô kinh ngạc khi nhìn thấy Lục Nghệ Văn đang áp sát mình.
Tại sao hắn lại cứu cô...?
Sau khi hô hấp cho Hạ Vũ Yến, Lục Nghệ Văn ôm chặt lấy eo cô, đôi chân thon dài ra sức, đưa Hạ Vũ Yến ra khỏi mặt nước.
Cô thở hổn hển không ngừng, phổi của cô vẫn còn đang nhói đau, chân tay của Hạ Vũ Yến mềm nhũn đi, nhưng vẫn bị Lục Nghệ Văn ôm chặt đưa lên bờ.
Lục Nghệ Văn theo sát cô lên bờ toàn thân ướt đẫm, những cọng tóc đen rủ xuống trước trán, trông vừa ung dung vừa gợi cảm.
"Tiểu Yến!" Tống Tiến Hải lo lắng gọi tên của cô, chạy nhanh tới trước thì bị hai tên vệ sĩ cản lại.
Để có thể ở bên cạch Tống Tiến Hải, cô đã muốn bỏ trốn hết hai lần, lúc nãy cô còn không màng đến tính mạng mà tìm đến cái chết, thật đúng là quá si tình. Lục Nghệ Văn cúi người xuống, bóp lấy cái cằm nhỏ và lạnh toát của Hạ Vũ Yến: "Cô hi sinh vì Tống Tiến Hải nhiều như vậy, theo cô thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-thu-han/1843572/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.