Lúc này đây, bà Mộ mới ngớ ra gì đó nhanh chóng bảo người làm.
- A Lan, nhanh vào lấy điện thoại của tôi ra đây. Nhanh lên.
A Lan đứng bên cạnh phu nhân lập tức còn chân chạy vào trong nhà, khi ra chạy vừa hớt hải hô lớn.
- Phu nhân, điện thoại người có cuộc gọi nhỡ, là của quản gia bọn họ. Ước chừng trên dưới mười cuộc ấy ạ.
Bà Mộ không trả lời mà chỉ nhận lại chiếc điện thoại từ tay của A Lan.
Sau khi bật màn hình lên, số cuộc gọi nhỡ hiện ngay trước mắt bà, đúng ngư lời A Lan nói có tận hơn mười cuộc gọi nhỡ. Vậy mà bà không hề phát rác ra. Lúc này vội quay sang phía hắn và cô nói.
- Tìm được chút manh mối gì chưa. Phải tìm cho bằng ra kẻ đã cố tình bắt cháu ta. Để ta biết được là kẻ nào thì chết với ta.
Hắn vừa dìu cô lại chỗ bà Mộ vừa nói.
- Ba mẹ và vợ yên tâm, con chắc chắc sẽ tra ra được. Bên phía trợ lý Vương đã cho người tới hiện trường để tìm dấu vết rất nhanh sẽ phát hiện ra thôi.
Cô nghe hắn gọi mình là vợ thì cũng chẳng buồn quan tâm nữa, đối với cô bây giờ tính mạng hai đứa nhỏ là quan trọng nhất. Còn hắn có gọi cô là gì cũng không cần để ý.
Ngồi chờ đã hơn một tiếng đồng hồ trôi qua. Đúng lúc này, ngoài phía cổng chính, một chiếc xe đen đang chạy vào với vận tốc khá nhanh, cả bốn cùng hướng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3513671/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.