Trải qua một tiếng đồng hồ. Hai thân ảnh kia mới bắt đầu tách nhau ra. Sau cơn kích tình Khương An Ngọc như mềm nhũn. Trượt xuống khỏi người gã đàn ông, cô ta liên tục thở dốc.
Nhìn người dàn bà lẳng lơ trước mặt, Cao Thắng khẽ nhếch mép cười hài lòng nói.
- Mới thế đã mệt rồi sao tiểu yêu tinh.
- Anh còn nói, tại anh hăng hái quá đấy chứ. Yêu cầu anh nói khi nãy vẫn còn tính đấy nhé.
Khương An Ngọc chỉnh lại vạt váy rồi khẽ đánh vào người Cao Thắng mà nũng nịu.
- Haha… Tất nhiên rồi.
Sau cơn may mưa khi nãy, dường như khiến gã rất hài lòng ngay lập tức kéo tay ả tiến về phía bên trong quán bar.
Vào đến bên trong, gã miệng ngậm xì gà, ngồi hiên ngang trên chiếc ghế sofa đắt tiền của quán, tay ôm người đẹp trong lòng mà hô lớn.
- Chủ quán đâu, ra đây ông gặp.
Một người đàn bà nghe tiếng gọi lớn từ bên ngoài thì hớn hở mà lắc mông chạy ra.
- Cao đại ca gọi em sao ạ.
Vừa đến nơi, bà ta đã ve vẩy chiếc quạt trong tay về phía Cao Thắng mà ngã ngớn hỏi.
- Có chuyện gì thế ạ? Lâu rồi giờ mới thấy anh quay lại đây, làm các em nhớ lắm đấy.
- Tôi muốn chuộc thân cho tiểu Ngọc.
Hắn không vòng vo mà trực tiếp nói thẳng lời mình muốn, tiện thế ôm Khương An Ngọc càng chặt hơn.
- Chuyện này…
Chủ quán có chút ngậm ngừng mà nhìn gã rồi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3512497/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.