Hắn nhìn hai đứa rồi cười tươi nói.
- Rất nhanh các con sẽ biết ngay.
Hai đứa trẻ mắt sáng như sao háo hức chạy lại chỗ hắn.
- Ba…người hối lộ chúng con đấy à.
Bảo An vòng tay ôm lấy cổ hắn mà tinh ranh hỏi.
Hắn như bị nói phải tim đen, giọng ngựng ngùng bảo.
- Sao lại là hối lộ. Ta chỉ là muốn làm gì đó cho hai đứa thôi.
Vừa nói xong, trợ lý Vương cũng ôm theo đống đồ từ ngoài cửa bước vào.
- Woaaaaa.
Hai đứa nhỏ hô lớn.
- Người mua gì nhiều thế.?
Bảo Khôi hỏi.
- Các con mở ra xem đi.
- Vâng ạ.
Hai đứa trẻ đồng thanh đáp, rồi tiến lại phía đống đồ bắt đầu mở.
Hắn mua rất nhiều, chiều nay hắn cố ý muốn về sớm để đi trung tâm thương mại mua đồ cho lũ nhỏ. Vì lần đầu làm cha, lại xa cách bao năm nên hắn chẳng biết mua gì.
Lượn một vòng quanh trung tâm vẫn chưa trọn được đồ hắn cau có nhìn trợ lý hỏi.
- Theo cậu, tôi nên mua gì bây giờ?
- Theo tôi ngài cứ mua tất cả những gì mà những đứa trẻ xung quanh được ba mẹ chúng mua cho. Chứ tôi cũng đã có con đâu mà biết nên mua gì ạ. “Số tôi khổ đi theo ông sếp chỉ biết bóc lột sức lao động nên đến giờ vẫn chưa có bạn gái, lấy đâu ra con mà tư vấn”
Câu sau anh không giám nói với hắn mà chỉ giám nghĩ trong lòng.
Hắn sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3509846/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.