Kể từ ngày hắn nhập viện đến nay Cung Uyển Như cũng có đôi lần gé vào thăm hắn một vài lần rồi lại lấy lý do đang mang thai nên không tiện ghé nhiều. Hắn cũng bỏ qua hết, điều hắn cần bây giờ là nhẫn nhịn, chưa phải lúc để hắn trả thù cho cô. Là một kẻ có tiếng trên thương trường nên hắn biết.
Không nên đánh rắn động cỏ.
Còn đối với Cung Uyển Như, cô ta nghĩ kế hoạch rất chu toàn. Nên không hề có chút miệng sợ là gì. Từ ngày vụ cháy nhà thờ xảy ra, ở nhà của Mộ Dung Phong, cô ta càng được đà hơn, bao nhiêu bản tính trước kia đều bộc lộ hết.
Gắt gỏng với quản gia, đánh đập người làm khi không vừa ý, chỉ cần có ai ho he cãi lại. Thì lại ưỡn bụng ra mà đe dọa khiến tất cả mọi người trong biệt thự đều chán ghét cô ta.
Hôm nay, ngày Mộ Dung Phong trở về từ bệnh viện. Vừa về đến nhà, đã thấy một Cung Uyển Như dịu dàng ân cần. Nhìn thấy xe của hắn vào đến sân lớn, cô ta đã chạy nhanh ra trước của chính mà đón hắn về.
Từ trên xe bước xuống là hắn cùng ba mẹ mình.
Nhìn thấy trưởng bối, Cung Uyển Như lễ phép mà cúi chào:
- Con chào hai bác, hai bác đi đường vất vả không ạ.
- Không chết được nên chắc cô buồn lắm à.
Bà Mộ nhìn cô ta một cái rồi bỏ lại một câu mà đi mất bỏ lại Cung Uyển Như ở phía sau gương mặt đã trở nên đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3492617/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.