Đứng lùi dần về phía xa, Cung Uyển Như đứng tại đấy mà chiêm ngưỡng thành quả của mình. Cuối cùng, cuối cùng nỗi lo nhất của cô ta cũng đã được loại bỏ.
Phía bên trong, ngọn lửa ngày càng lớn. Khiến Cung Uyển Nhi ho sặc sụa, cô của lúc này đây không hề muốn chết, cô không muốn chút nào.
Vì sao cô chưa từng làm gì chị ta, chưa từng tranh dành của chị ta bất cứ thứ gì. Vậy tại sao, chin tai lại năm lần bảy lượt muốn đuổi cùng giết tận cô.
Lửa càng ngày càng lớn, mà xung quanh lại chỉ có mình cô bị trói hết tay chân đnag nằm tại nơi này, làn khói dày đặc khiến cô dần mất đi ý thức.
Khi còn chút ý thức cuối cùng, cô cũng thoáng nhìn thấy một bóng người đang chạy tới phía cô, nhưng rồi ánh mắt cô dần nhắm nghiền nên những âm thanh vang vọng bên cạnh không còn được nghe thấy nữa.
“Bùm”
“Bùm”
“Bùm”
Cung Uyển Như đứng cách xa đấy, thấy mồi lửa dần lớn hơn, âm thanh nổ phát ra cùng với đó là tiếng nổ lớn từ bên trong khiến cô ta như điên dại mà cười vui sướng. Miệng không ngừng lẩm bẩm:
- Mày đáng bị như thế, cũng như con mẹ mày vậy, cuối cùng cũng chết dưới tay tao mà thôi. Hahaha…
Hai gã đàn ông theo sau cô ta, sau khi nhìn thấy hành động này của Cung Uyển Như thì cũng rợn hết gai ốc. “Đúng là đàn bà điên”. Thầm nghĩ trong lòng, nhưng rồi việc quan trọng của họ là tiền còn lại không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3490541/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.