Đồng ý với hắn, quản gia ngồi bên cạnh mà chăm sóc cô.
Hắn sau khi xuống phòng ăn, nhìn một bàn ăn thịnh soạn đã được dọn sẵn. Ngồi xuống bàn ăn với tâm trạng lo lắng nên hắn chẳng đụng đũa được bao nhiêu đã hạ xuống. Vừa đặt đũa xuống bàn thì từ phía ngoài, quản gia đã chạy nhanh vào.
Trên khuôn mặt bà là vẻ vui mừng khôn siết, chạy về phía hắn mà thông báo:
- Thiếu gia, thiếu gia. Thiếu phu nhân tỉnh rồi, cô ấy tỉnh rồi.
Hắn sau khi nghe được thì vui mừng không thôi. Bỏ lại cả bàn ăn thịnh soạn mà chạy lên trên phòng.
Lúc nãy đây, khi hắn vừa đi xuống chưa được bao lâu, quản gia đang dọn dẹp lại phòng thì thấy ngón tay cô cử động. Bà vội vàng lại kiểm tra, thì vừa lúc cô cũng mở mắt.
Thấy người đầu tiên mình nhìn thấy là quản gia thì cô cũng khá hơn chút, khẽ mở đôi môi khô khốc mà nói với bà.
- Bác Trương. Con hơi khát.
Quản gia nghe cô nói vậy thì vội vàng đỡ cô, rồi nhẹ giọng nói:
- Con cứ nghỉ ngơi đi đừng cố gắng gượng, chờ ta một chút ta xuống lấy cho con ly sữa.
Nói xong quản gia cũng đứng dậy rồi đi nhanh cuống nhà, vừa chạy vào bếp thấy hắn bà đã báo cho hắn biết rồi vào trong bếp pha cho cô một ly sữa ấm.
Hắn sau khi nghe bà bảo cô đã tỉnh thì chạy thật nhanh lên phòng, vừa lên đến cửa phòng đã thấy cô đang cố gắng ngồi dậy. Liền thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3481174/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.