Hắn thấy cô không nói gì nữa thì liền đứng lên tiến lại gần mà dìu cô nằm xuống, miệng không quên ân cần.
- Em vừa mới tỉnh lại, đừng ngồi quá lâu hãy nằm xuống nghỉ ngơi đi. Anh ra ngoài mua cho em chút cháo nóng.
Nói rồi hắn kéo chăn lên ngang người giúp cô rồi bước ra ngoài mua cháo.
Hắn vừa đi thì Anh Thư cũng bước vào, thấy cô đã tỉnh, cô vui mừng chạy lại hỏi han.
- Uyển Nhi, cậu đã tỉnh rồi, thật vui quá. Cậu có thấy đau ở đâu không, vết thương còn đau lắm không.
- Mình không sao, cậu bị sao vậy, tại sao cũng quấn băng với mặc đồ bệnh nhân vậy.?.
Cô ngơ ngác nhìn Anh Thư mà cất tiếng hỏi.
Nghe cô hỏi mà Anh Thư ngạc nhiên, lo lắng cho cô mà không ngừng khóc lóc.
- Huhu… Cậu bị sao vậy?. Tại sao không nhớ mình và cậu cùng bị tai nạn chứ!..huhu.
Cô nghe Anh Thư nói mà đầu có chút đau, vội ôm đầu mà không ngừng nhăn mặt. Anh Thư thấy vậy hới ha hớt hải chạy đi tìm bác sĩ. Vừa ra đến cửa phòng, thì cùng lúc hắn cũng đẩy cửa bước vào. Thấy cô ôm đầu hắn thả ngay giỏ đồ trong tay mà vội vàng chạy lại chỗ cô.
- Uyển Nhi em lại đau đầu sao?. Bây giờ em chưa khỏe hẳn đừng cố gắng quá sẽ ảnh hưởng xấu tới việc hồi phục. Cứ từ từ chờ khi nào em ra viện thì tính sau. Nhé!.
Thấy hành động của hắn và sự khác thường của cô bạn mà Anh Thư vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3439605/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.