Người gọi đến không ai khác là trợ lí Vương. Không biết đã qua bao lâu, cũng không biết trợ lí Vương gọi hắn có việc gì. Chỉ biết khi hắn quay lại, gương mặt trở nên lo lắng. Hắn vội vàng, xin phép ba mẹ, rồi đưa ray kéo cô rời khỏi trong sự ngỡ ngà của cả ba người.
Ba mẹ hắn còn chưa kịp hỏi chuyện gì xảy ra, thì hắn đã kéo cô chạy ra gần đến cửa. Dù ông bà có cố gọi với theo cũng không có tác dụng. Thấy hắn vội vàng như vậy, cô muốn hỏi xem có phải công ty có chuyện gì gấp hay sao. Tại sao còn chưa ở được bao lâu, thì hắn lại vội vội vàng vàng chạy như thế, khiến cô theo sau cũng không kịp bước chân hắn.
- Anh đi chậm thôi, tôi theo không kịp.
- Im miệng.
Vì không chạy theo kịp bước chân, cô chỉ cất tiếng nhắc nhở hắn đi chậm lại, mà bị hắn quay lại quát thẳng vào mặt. Vừa ra đến xe hắn đã đẩy thẳng cô vào trong xe không thương tiếc. Đẩy cô vào trong xe, hắn cũng không quên cảnh cáo cô.
- Cô hãy cầu nguyện cho bản thân mình đi.
Cô ngơ ngác không hiểu gì. Đang yên đang lành, tại sao lại bảo cô tự cầu nguyện cho bản thân. Cô đâu có làm gì hắn, cũng đâu trọc tức hắn đâu. Tại sao hắn lại đưa ra lời cảnh cáo như thế.
Hắn sau khi ổn định chỗ ngồi bên cạnh, liền rồ ga phóng đi thật nhanh. Khiến cô còn chưa định thần lại, thì đã phải hét toáng lên.
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3439569/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.