Quan Thượng Thần Phong với tay bật đèn ngủ lên, tầm mắt vừa kịp lúc rơi vào thân hình nhỏ bé nằm trên sô pha. Hắn đen mặt, gằn ra từng chữ:
- Lục Nhan!
Tiếng quát mang theo sự căm phẫn tột độ khiến Lục Nhan bừng tỉnh khỏi cơn mộng. Cô gái còn chưa kịp tỉnh ngủ đã cảm thấy phần cổ trở nên đau nhức. Cô gái không nhịn nổi mà ho lên mấy hơi dài:
- Khụ...
Quan Thượng Thần Phong thấy được hành động của cô, trong lòng đột nhiên cảm thấy rất khó chịu. Hắn ta mạnh bạo bóp chặt lấy cổ cô, quát:
- Đồ đàn bà đáng chết này!
Dứt lời, hắn không chút lưu tình ném cả cơ thể nhỏ nhắn sang một bên. Lục Nhan trong hoảng loạn cảm thấy cả thân mình đau nhức, xương giống như sắp gãy rời.
Cô cố gượng mình ngồi dậy, nhìn về người đàn ông:
- Quan Thượng Thần Phong, anh làm sao vậy hả?
Nghe được câu này, ấn đường của nam nhân hơi cay lại. Hắn ta ném cho cô một ánh nhìn khinh bỉ:
- Cô còn tư cách để hỏi tôi câu này?
Lục Nhan đơ người một lúc lâu rồi vội vàng giải thích:
- Không phải vậy! Tôi... tôi không có làm gì như anh nghĩ!
Quan Thượng Thần Phong vẫn giữ nguyên thái độ khinh khỉnh:
- Mặt cô dày thật đấy.
Nói xong, chưa kịp để Lục Nhan làm bất kì việc gì, Quan Thượng Thần Phong đã không nói một lời kéo tay cô đi một mạch.
"Cạch."
Cánh cửa gỗ vừa mở ra, người đàn ông đã dứt khoát đẩy thân thể của Lục Nhan ra ngoài. Trước khi cánh cửa gỗ đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-troi-buoc-khong-biet-da-yeu/165538/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.