Kỷ Trà Thần nhìn chằm chằm vào hai tay của mình, cổ họng đau đớn khó chịu, giống như có một cái gai đâm vào cổ họng, không nuốt vào được cũng không nhổ ra được, đau đến cực hạn.
"Anh không nhìn thấy dáng vẻ sắp chết ở trong phòng giải phẫu cửa cô ấy, tôi lừa cô, nói anh đang ở ngoài cửa đợi cô đi ra ngoài, cô đột nhiên có ý chí sinh tồn rất mạnh, cô ấy chỉ vì anh mới sống sót, nhưng cũng bởi vì anh mà tuyệt vọng đến chết. Quyền lực của anh lớn hơn nữa thì như thế nào? Anh cuối cùng cũng mất đi cô gái mình yêu thương nhất, còn có con gái ruột của mình. Ha ha, cũng chính tay anh đã giết chết nó. . . . . ."
Ánh mắt ác độc của bác sĩ Hoàng nhìn hắn chằm chằm, ngay lúc này hắn cũng không phải giống như Ninh Tự Thủy nói là diễn trò trước mặt của Kỷ Trà Thần, mỗi câu hắn nói đều là tự đáy lòng, hận trong lòng cũng là thật. Nếu như không phải là sợ phá hư kế hoạch của Ninh Tự Thủy, hắn thật muốn đánh Kỷ Trà Thần. . . . . .
"Các người trốn tránh năm năm, thì tại sao xuất hiện trả thù?" Đường Diệc Nghiêu giờ phút này là người đứng xem sáng suốt, thấy Kỷ Trà Thần vẫn còn trong mất hồn, mở miệng hỏi
"Bởi vì hắn cùng người đàn bà kia không xứng đáng có được hạnh phúc." Cô gái khan tiếng vang vọng trong không gian, tới tới lui lui. Một đôi mắt khô héo không có sinh mạng, nhìn chằm chằm Kỷ Trà Thần tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tri-mang-gap-go-trum-mau-lanh/1492253/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.