Với tình trạng khó nói của Thành Luân, Viên Hân đột nhiên trở thành người bảo hộ một cách cưỡng ép.
Thư ký Minh Thành đẩy cặp kính trên gương mặt tuấn tú, sau đó giải thích:
“Phu nhân nắm rõ công việc của tập đoàn, cũng là người được chủ tịch tin tưởng nhất. Để tránh cho chủ tịch làm xấu mặt nội bộ thì việc có phu nhân ở đây là một vinh hạnh và niềm hạnh phúc của mọi người.”
Viên Hân chẳng hiểu gì nhưng nghe có vẻ vô cùng nghiêm trọng. Cuối cùng cô đành phải đi làm cùng với Thành Luân. Họ gọi cô là chủ tịch dự bị, nhưng trông lại chả khác nào chánh cung che màn thâu tóm quyền lực ở phía sau.
Có một số người không đồng tình với quyết định này. Tuy nhiên khi vào phòng chủ tịch lại thấy Thành Luân chả nể nang ai mà làm nũng với Viên Hân. Còn cô vẫn vô cùng bình tĩnh xử lý công việc đâu vào đó. Bây giờ nhìn lại lại thấy một cảnh tượng - nữ doanh nhân thành đạt bao nuôi trai trẻ.
Viên Hân nghe lời đồn này thì xém nữa bị sặc nước. Cô quay sang nhìn Thành Luân đang ăn ngon lành đồ ăn của cô mà chỉ biết thở dài. Không biết việc anh thay đổi thành thế này là tốt hay xấu.
“Thành… Thành Luân… Không được…”
Thành Luân luồn tay vào áo của Viên Hân, nhẹ nhàng mân mê bờ lưng mịn màng mà bĩu môi. Từ lúc đi làm lại, anh luôn phải diễn thành vị chủ tịch chững chạc, lạnh lùng và chả có cơ hội được gần gũi cô vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-toi-loi-suoi-am-con-tim-day-vet-cat/3334802/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.