Viên Hân vờ như chẳng nghe thấy lời cầu xin thành khẩn nào của Thành Luân, ngược lại chỉ thấy hứng thú với tiếng rên trầm và thở dốc của anh. Thấy chẳng thể thay đổi được suy nghĩ của cô, anh chỉ còn cách đứng im chịu đựng, một bên muốn rút, một bên lại bị khoái cảm cô trao cho mà chưa kịp hồi hồn.
Viên Hân cũng là lần đầu tiên cả gan làm chuyện này cho Thành Luân. Vì thế, răng bất chợt cựa quậy khiến vật nam tính đau đớn. Bàn tay của anh đưa xuống, đỡ lấy chiếc cổ nhỏ của cô, âm thanh trở nên khàn đặc nhiễm mùi ái tình:
“Hân… Dùng lưỡi… Cẩn thận răng của em…”
Viên Hân nghe theo sự chỉ dẫn của Thành Luân. Chẳng bao lâu đã cảm nhận được vật nam tính trương phình dần lên. Anh muốn rút ra bên ngoài, tránh đến lúc không chịu nổi mà làm cô khó chịu. Nào ngờ cô lại đột ngột mút mạnh khiến anh không kịp chuẩn bị mà phóng túng tất cả. Thứ đặc sệt nghẹn lại làm cô ho lên sặc sụa.
“Hân, em không sao chứ? Sao lại không nhả ra?”
Thành Luân đỡ Viên Hân đứng lên, gấp đến mức mà vỗ nhẹ vào lưng cô. Dường như cả hai đang dần nhiễm lấy khoái cảm không thể dừng lại. Bây giờ thì chỉ có thể đổ thừa do tác dụng của thuốc mà thôi.
Tuy nhiên Viên Hân chẳng quan tâm đến chuyện đó. Cô ngã vào lòng của Thành Luân, cũng muốn được anh âu yếm để giảm bớt sức nóng trong cơ thể.
“Luân… Em muốn…”
Thành Luân nghiến chặt răng, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-toi-loi-suoi-am-con-tim-day-vet-cat/3334796/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.