Viên Hân dù ra khỏi cửa nhưng vẫn nán lại vài giây để thăm dò tình hình bên trong. Tuy nhiên mẹ cô và Thành Luân nói chuyện quá nhỏ khiến cô không thể đoán mò được gì, nên chỉ có thể thất thiểu mà đi xuống nhà dưới.
Còn chưa kịp bước xuống cầu thang thì Viên Hân đã bị chặn đường. Cô nhìn người trước mặt rồi khẽ nhíu mày. Cô nhớ rõ cô gái này là ai. Đây là con gái út của giám đốc Lăng, cũng thầm thương trộm nhớ chồng cô.
Mà không phải, nói đúng hơn là cô bé này thẳng thừng cưa cẩm Thành Luân trước mặt cô. Cô và cô bé này đã từng không ít lần đối đầu trực tiếp ở kiếp trước.
“Chị là vợ của anh Luân sao?”
Tuyết Đan thốt ra hai chữ ‘anh Luân’ vô cùng ngọt ngào nhưng vào tai Viên Hân lại cực kỳ khó nghe. Nếu không lầm thì đây là lần đầu tiên Tuyết Đan được giám đốc Lăng dẫn đến nhà họ Dương để dự tiệc. Cô ta nhanh chóng bị vẻ đẹp trưởng thành và lịch lãm của Thành Luân cuốn hút, khiến cô ta đi ngược lại với đạo đức.
Muốn cướp lấy người đã có vợ!
“Đúng vậy!”
Viên Hân thẳng thắn thừa nhận, liền thấy Tuyết Đan phồng hai má.
“Sao chị không hỏi tôi là ai?” Tuyết Đan ưỡn ngực, muốn nói ra thân phận quyền quý của mình.
Tuy nhiên hiện tại Viên Hân chẳng muốn đấu đá với ai nữa. Ai có khả năng đến quyến rũ Thành Luân thì cứ việc thử, miễn sao đừng lảng vảng trước mặt cô là được.
“Tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-toi-loi-suoi-am-con-tim-day-vet-cat/3321845/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.