Thành Luân sờ soạng bên cạnh mình, cảm giác trống trãi khiến anh phải tỉnh táo trở lại. Viên Hân đã rời giường từ lúc nào nên ga nệm dưới tay vô cùng mát lạnh. Anh nhíu mày, tự hỏi mình dày vò cô cả một đêm vậy mà cô vẫn còn sức lực để thức sớm sao.
Thành Luân đi vào nhà tắm. Ngay khi nước nhỏ xuống người đã khiến anh hít mạnh một hơi. Anh nhìn vào gương, thì ra đêm qua Viên Hân cào anh không ít lằn. Nhưng anh lại có chút khoái trá khi nghĩ nó là chiến tích vì có thể làm vợ mình cao trào.
Tắm rửa nhanh chóng, Thành Luân đi ra ngoài phòng khách nhưng không thấy vợ mình đâu. Còn chưa kịp gọi tên thì Viên Hân đã đẩy cửa nhà đi vào. Trên tay cô xách theo hai bịch phở còn nóng hổi. Thấy anh đứng giữa nhà khiến cô giật mình, sau đó lấy lại sự bình tĩnh mà nở nụ cười gượng.
“Anh dậy sớm thế ạ?”
“Em cũng vậy thôi.”
Viên Hân mím môi. Thông thường cuộc nói chuyện của họ sẽ bị cắt ngang như thế. Kiếp trước, cô mặt dày tìm kiếm đề tài, nhưng hiện tại cô đã quá mệt mỏi nên không có ý định sẽ làm việc đó. Vì thế, cô à lên một tiếng rồi đi vào nhà bếp.
“Sao em không nghỉ ngơi thêm?”
Thành Luân chủ động hỏi han, sau đó lẽo đẽo theo phía sau của Viên Hân.
“Em đã nghỉ đủ rồi.”
Cô trả lời lại, từng bước kéo dãn khoảng cách của cả hai. Vốn tưởng anh vẫn chưa dậy nên cô định sẽ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-toi-loi-suoi-am-con-tim-day-vet-cat/3317189/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.