Sau khi Thành Luân rời đi thì Viên Hân cũng chẳng chợp mắt thêm được tí nào. Cô nhớ tới cái ôm ấm áp ban nãy của anh, nhớ những lời nói trêu chọc như vẫn còn dư âm bên tai khiến tim bất chợt thắt lại.
“Viên Hân, mày hãy tỉnh táo lại đi. Đừng vì một lần sung sướng mà để bản thân ảo tưởng.”
Viên Hân tự dội gáo nước lạnh lên đầu để bản thân nhận ra sự thật phũ phàng như thế nào. Thành Luân ân ái với cô chỉ vì nghĩa vụ vợ chồng. Như thế này đã là không phụ bạc cô lắm rồi.
Nghĩ đi nghĩ lại, trong khoảng thời gian cả hai kết hôn, Thành Luân chưa từng cho Viên Hân thua kém một ai. Mỗi khi cô ra đường thì vẻ ngoài đều xứng đáng với danh phận vợ của chủ tịch Dương. Chưa một ai dám chê bai cô điều gì, dù có thì họ cũng không dám thể hiện rõ rệt ở bên ngoài.
Từ lúc kết hôn, Thành Luân cũng đã bỏ đi tất cả những mối quan hệ ngoài luồng. Anh chỉ ân ái với mỗi mình Viên Hân. Bao nhiêu người mời gọi cũng bị anh bỏ ngoài tai. Đây là sự tôn trọng của anh dành cho một người vợ mà anh không có tình yêu.
Viên Hân nhìn thấy toàn bộ điều đó. Nhưng kiếp trước cô giả mù. Cô biết bản thân đã thay đổi.
Một khi có được thứ mình muốn thì lòng tham của con người sẽ dần tăng lên.
Viên Hân là ví dụ điển hình cho điều đó. Cô bắt đầu tham lam tình yêu của Thành Luân. Cô muốn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-toi-loi-suoi-am-con-tim-day-vet-cat/3317181/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.