Viên Hân biết câu nói đó của Thành Luân đại diện cho điều gì. Số lần cả hai người ân ái khá ít, chỉ xảy ra mỗi khi anh không thể kiềm chế dục vọng của bản thân. Mỗi lúc ấy anh đều sẽ nói ra câu đấy như thể đang hỏi ý kiến của cô. Nếu cô không chấp nhận thì anh sẽ tự xử lý một mình. Dù vậy cô chẳng bao giờ từ chối những lúc có thể gần gũi với anh.
Tuy nhiên lần này không hề giống với những lần trước. Viên Hân muốn cự tuyệt Thành Luân vì những gì đã xảy ra ở kiếp trước nhưng cơ thể đã tạo thành thói quen chấp nhận. Khi chiếc khăn bị rút ra khỏi người thì cô mới bàng hoàng mà lắp bắp:
“Anh… Anh đợi chút… Em không…”
Chụp lấy bàn tay đang quơ loạn xạ trên không trung của cô, anh nhẹ nhàng hôn lên đó. Cả cơ thể cô đã phơi bày trước mặt không khác gì một miếng mồi ngon. Lần này dường như anh bỏ ngoài tai lời từ chối của cô.
Thành Luân cúi xuống, nhanh chóng ngậm lấy đôi môi của Viên Hân để cô không còn cơ hội phát biểu gì thêm. Hai chiếc lưỡi tìm đến nhau khiến cả căn phòng vang lên tiếng chùn chụt ướt át.
Bàn tay của anh không hề rảnh rỗi mà bóp lấy đôi thỏ ngọc múp thịt. Mỗi khi ngón tay anh sượt ngang đỉnh ngọc thì cả cơ thể cô không thể khống chế được mà run lên. Dù thế, thứ đáng quan tâm nhất chính là hang động bên dưới. Anh bắt đầu tháo y phục trên người, sau đó chẳng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-toi-loi-suoi-am-con-tim-day-vet-cat/3317179/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.