Sau khi cửa phòng đóng lại, Lăng Mặc Hàn từ từ mở mắt ra, khóe mắt của anh cũng đã ẩm ướt, nước mắt không ngừng trượt xuống.
Mặc dù anh không mở mắt nhưng từ động tác của Tần San, anh cảm nhận được sự xa cách.
Cô ấy vẫn rất hận hắn.
Lúc này Tần San đứng ở cửa phòng, cúi thấp đầu, trong tay còn bưng một chậu nước, ngơ ngác đứng một lúc lâu.
Lăng Mặc Hàn đột nhiên xuất hiện khiến Tần San nhớ tới những chuyện cũ, những thứ tuyệt vọng kéo dài, cho dù hiện tại cách lâu như vậy nghĩ tới, vẫn khiến cô cảm thấy cay đắng.
Thời điểm cô đang mang thai, cô tận lực không nghĩ đến những đau khổ để dưỡng thai, sau khi sinh ra Xu Xu, chăm con chiếm tất cả thời gian và suy nghĩ của cô, nó dường như trôi vào quá khứ, cô rất lâu cũng không còn nghĩ tới.
Lăng Mặc Hàn, là người đàn ông mà cô không muốn chạm vào, cô đã từng giống như một cánh bướm, liều lĩnh bổ nhào đến, cuối cùng đổi lấy hậu quả một thân đầy thương tích.
Hiện tại cô chỉ muốn ở nơi này chăm sóc con gái lớn lên, có một cuộc sống bình an.
Đợi anh ta tỉnh, để Lục ca đưa anh ta trở về, anh không thuộc về cô, mà cô cũng không nghĩ tới việc trở về bên cạnh anh.
Tần San rời đi cho đến khi trời tối mới quay lại căn phòng lần nữa.
Lúc này Lăng Mặc Hàn phát sốt đến mơ màng, không biết sáng tối, mơ hồ ngủ một giấc, đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-vo-san-san-anh-hoi-han-roi/3651164/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.