Editor: Cheese Chanh Dây
Là từ khi nào mà cô bắt đầu yêu Lệ Tiêu Hàn?
Khương Thanh Nguyệt cho đến nay vẫn nhớ rõ ràng buổi tối ngày hôm đó vào mười năm trước. Lúc ấy cô đang làm gia sư dạy kèm tại nhà cho một học sinh lớp mười một. Ngày đó, cô dạy xong ngẩng đầu lên một cái thì thấy một nam sinh mặt mũi thanh tuấn hai tay khoanh trước ngực tựa vào cánh cửa, đôi mắt sáng long lanh tựa ngọc, trên mặt mang theo nụ cười vô lại: "Vị lão sư này, cô có thể cũng dạy cho tôi không?"
Đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy Lệ Tiêu Hàn.
Khương Thanh Nguyệt là một cô nhi, cô một đường lớn lên gặp đầy trắc trở, nhận hết sự bắt nạt và xem thường. Chưa bao giờ có người đối tốt với cô như Lệ Tiêu Hàn vậy.
Nếu như nói mười tám năm đời người trước kia của cô là một loại rèn luyện, vậy thì gặp được Lệ Tiêu Hàn chính là quà tặng mà trời cao đã an bài cho cô.
Khi đó Lệ Tiêu Hàn đối với cô thật sự là vô cùng vô cùng tốt. Lòng tự trọng của Khương Thanh Nguyệt rất lớn, cô không muốn phải nhận tiền của hắn, hắn liền theo cô đi làm công. Một tiểu thiếu gia lớn lên trong cẩm y ngọc thực như hắn lại đi làm phục vụ, tiền lương một ngày cũng không đủ để hắn bồi thường cho một cái đĩa bị vỡ.
Cô khăng khăng muốn chia đôi tiền với hắn, Lệ Tiêu Hàn liền tự mình học nấu cơm, sau đó dùng bàn tay đã bị phỏng một mảng lớn cầm cơm hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-vo-le-tong-cau-nguoc-nhe-mot-chut/267257/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.