(Nói cho tớ nghe cảnh nào là cảnh bạn đang mong đợi đây?:3 Lì xì đầu năm một khắc đêm xuân đáng nghìn vàng của Anh- Dự nhé)
***
Diễn Quân đưa Triệu Minh bước qua cửa lớn, mùi thức ăn đã lan tỏa phảng phất khắp gian phòng.
"Dự, anh về rồi."
La Thư Anh sau khi đặt đĩa đồ ăn cuối cùng lên bàn ăn thì lập tức chạy tới đỡ lấy tay La Cao Dự.
"Anh đói chưa? Em đã nấu xong bữa tối rồi."
Tay La Cao Dự siết chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô. La Thư Anh nhìn tới Diễn Quân bên cạnh liền mỉm cười một cái.
"Diễn Quân, cậu cũng ở lại ăn chung luôn đi.Hôm nay đi cùng anh ấy cả ngày chắc cũng vất vả cho cậu rồi"
Là phu nhân đã lo lắng nhiều rồi, Triệu Minh tuy tầm nhìn không rõ nhưng cảm giác rất tốt, thính giác lại càng phát huy tác dụng gấp đôi, vì vậy cậu quả thực không vất vả, không vất vả chút nào.
"Chủ tịch, chủ tịch phu nhân, tôi còn có việc cần phải đi trước, không thể ở lại dùng bữa."
Sát khí trên người Triệu Minh tỏa ra thế kia mà bảo cậu dám ngồi vào bàn ăn sao. Cũng không biết có bị sự áp bức này đóng băng đến chết hay không. Rõ ràng vị chủ tịch nào đó chỉ muốn không gian riêng tư với bà xã nhà mình.
Diễn Quân cúi đầu chào xong thì liền dùng tốc độ nhanh nhất mà thoái lui.
"Dự, ngồi ở đây."
La Thư Anh giúp Triệu Minh ngồi vào ghế, tay anh cũng đồng thời kéo cô ngã vào lòng mình. Vẫn là một tư thế giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245522/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.