"Tần Ngạo, tôi muốn xin nghỉ phép"
Trong phòng V.I.P của KTV thành phố, Thiên Trường Khanh uống một ngụm rượu đỏ, giọng nói cất lên đều đều.
Trên bàn ngổn ngang vỏ chai, mùi rượu phả ra từ người Tần Ngạo vô cùng nồng nặc, y uống rất nhiều.
"Lý do?"
"Tôi sẽ qua Anh một thời gian."
Không khó để Thiên Trường Khanh đưa ra quyết định này, ở đâu có Vũ Lam Ân, ở đó nhất định có hắn.
"Triệu Minh sắp chết chưa?"
Tần Ngạo thẳng thắn hỏi một câu, nụ cười của y trở nên rét lạnh, ánh mắt cuồng luyến sắc bén dưới ánh đèn.
"Chịu."
Thiên Trường Khanh nhún vai, uống cạn ly rượu. Sau đó chủ động khui một chai mới, rót vào hai chiếc ly đã rỗng trên mặt bàn.
Tần Ngạo nâng ly rượu trên tay, những ngón tay siết chặt, sau đó đột ngột kích động ném vào tường. Tiếng đổ vỡ vang lên xuyên vào thính giác, rượu đỏ như máu bắn lên mặt tường màu trắng, loang lổ dọa người.
"Triệu Minh, hắn là kẻ đáng chết."
Thiên Trường Khanh không bất ngờ vì hành động này của Tần Ngạo. Hai ngày từ khi hắn trở về từ Anh, Tần Ngạo cũng không thấy tới tập đoàn, hợp đồng đang chờ y phê duyệt chất thành một chồng lớn.
Tùy tiện nghĩ một chút Thiên Trường Khanh ngay lập tức có thể đoán ra Tần Ngạo đang ở nơi này.
"Bị người đẹp bỏ rơi, đau lòng sao?"
Thiên Trường Khanh liếc xuống tay phải còn đang quấn một miếng băng gạc màu trắng của Tần Ngạo. La Thư Anh bây giờ xảo quyệt như yêu hồ, đã không còn là tiểu bạch thỏ để Tần Ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245503/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.