Nửa đêm, Tần Ngạo cả người nồng nặc mùi rượu trở về nhà. Xảo Vấn một mình đợi y ở phòng khách. Thấy y lảo đảo bước vào, cô vội vàng chạy đến đỡ.
"Ngạo, sao anh lại uống nhiều vậy?"
Mùi rượu cùng mùi thuốc lá phả ra từ người y, thoang thoảng lẫn lộn thêm mùi nước hoa của phụ nữ.
"La Thư Anh...cô trốn cái gì chứ?"
Tần Ngạo cảm thấy đầu óc một trận choáng váng, bước chân không vững vàng. Miệng lẩm bẩm gọi tên La Thư Anh rất nhiều lần.
"Ngạo, em dìu anh lên phòng."
Tần Ngạo dứt khoát gạt tay xảo vấn ra, y bước đến gần sofa ở giữa phòng khách, cơ thể cao lớn vô lực đổ xuống.
Đưa tay lên day hai bên thái dương, hàng lông mày đen rậm của y nhíu lại vì ánh đèn đang chiếu thẳng xuống người. Xảo Vấn đứng lặng một chỗ, hai tay siết vạt áo đến nhàu nát, cô có nên nói cho y biết không?
Rằng La Thư Anh hiện tại có lẽ đã đang say ngủ trong vòng tay của người đàn ông ấy, còn y ở đây đang mơ tưởng cái gì?
Xảo Vấn bình tĩnh khống chế cảm xúc, cô vào nhà tắm lấy khăn ấm, đem ra lau mặt cho Tần Ngạo.
Lông mày kiên nghị, mũi cao, môi mỏng, cằm nhọn cao ngạo, gương mặt góc cạnh rõ ràng, Xảo Vấn thất thần nhìn Tần Ngạo hồi lâu.
"Tiểu Nhu...Tiểu Anh..."
Tần Ngạo vô thức gọi tên của cả La Thư Nhu và La Thư Anh. Xảo Vấn nắm tay y, dùng khăn mặt chuyên tâm lau từng ngón tay. Bàn tay y rất to với những ngón tay dài, đường gân xanh nổi rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245474/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.