Xảo Vấn đưa tay chạm nhẹ lên khung ảnh trên mặt bàn, dù La Thư Nhu đã qua đời được hơn ba năm, nhưng căn phòng vẫn vô cùng sạch sẽ, có lẽ La phu nhân ngày nào cũng lau dọn rất cẩn thận.
Trong ảnh, cô gái mặc trong bộ đồ tốt nghiệp, tay cầm bằng cấp 3 cười đến rạng ngời.
Thật giống, nếu cố gắng tìm ra một điểm khác biệt, có lẽ đó chính là đôi mắt. Đôi mắt của La Thư Anh cô gặp ở biệt thự Tần gia ám ảnh hơn thế này, hay phải chăng đó chỉ là vì Xảo Vấn gặp La Thư Anh ở thời điểm đôi mắt cô đã không còn có thể sáng lên nữa.
Thời gian tàn nhẫn, lòng người vô tình, tất cả đã cướp đi sự vui vẻ trong đôi mắt của một cô gái.
Xảo Vấn mím môi, thật ghen tị. Không phải cô đang ghen tị với La Thư Nhu đã mất, mà là ghen tị với La Thư Anh đang còn sống.
La Thư Anh chưa bao giờ được Tần Ngạo yêu thương, vì sao cô lại thấy ghen tị? Y không yêu cô ấy, nhưng lại không thể buông bỏ, đó chính là điều khiến cô thấy ghen tị.
Tấm gương trên tủ quần áo phản chiếu gương mặt thanh tú, gương mặt này có gì tốt đẹp chứ, tại sao La Cao Dự cũng quyến luyến, tại sao Tần Ngạo lại cuồng si?
La Thư Nhu hay La Thư Anh thì có gì khác biệt chứ, đều sinh ra trong cuộc sống nhung lụa giàu có, họ vốn dĩ không thể hiểu được một đứa trẻ mồ côi như Xảo Vấn đã phải cố gắng sinh tồn như thế nào. Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245459/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.