"Tần thiếu gia, chúng tôi không tìm thấy"
Tần Ngạo u lãnh ngồi ở sofa, Xảo Vấn bên cạnh lặng thinh không dám mở lời. Sắc mặt y lúc này vô cùng đáng sợ, Thi Nhĩ và Thiển Mãn bị bắt quỳ ở trước mặt.
"Tiếp tục tìm, lục tung thành phố này cũng phải tìm cho ra. Nếu một thành phố không thấy, phải tìm mười. Nếu mười thành phố không thấy, phải tìm khắp cả nước."
Giọng hắn băng giá cực độ, La Thư Anh quả nhiên dám lần nữa bỏ trốn. Xem ra một lần là chưa đủ để cô ta sợ hãi đến hết đời.
La Thư Anh thất thần ngồi trên giường, Vũ Lam Ân đưa một cốc sữa ấm đến trước mặt cô.
"Uống đi, em sẽ khá hơn."
Cô hơi mỉm cười, một tay nhận lấy cốc sữa Vũ Lam Ân đưa, một tay viết xuống cuốn sổ bên cạnh.
[Chị Ân, cảm ơn chị. Em không còn cách nào khác mới phải lánh tạm ở đây, ngày mai sẽ đi ngay]
"Không cần. Tiểu Anh thật sự không cần. Bây giờ có lẽ Tần Ngạo đã cho người tìm em khắp nơi, ở lại đây mới chính là an toàn nhất. Đừng đi đâu."
Vũ Lam Ân nắm tay an ủi La Thư Anh. Cô thật sự rất kinh ngạc khi biết La Thư Anh quyết định bỏ trốn, hơn nữa còn chủ động đến chỗ cô nhờ giúp đỡ. Xem ra, La Thư Anh đã thật sự thông suốt rồi.
Bên dưới tầng có người bấm chuông liên hồi, khiến La Thư Anh chợt thấy trong lòng sợ hãi. Không lẽ Tần Ngạo tìm đến đây rồi.
"Yên tâm, Tần Ngạo sẽ không thể nào nghĩ ra được em ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245452/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.