"Chết tiệt!"
Thi Nhĩ vừa khóc vừa đỡ La Thư Anh về căn phòng dành cho người làm ở khuôn viên phía sau khu biệt thự, hai tay cô máu chảy nhiều đến nỗi không cầm nổi.
"Lão Mãn, làm ơn đưa cô ấy đi bệnh viện."
"Tần thiếu gia không cho phép."
Thiển Mãn bất lực lắc đầu, Thi Nhĩ uất ức cực độ. Vết thương sâu như thế nếu không được đi bệnh viện kiểm tra chẳng phải sẽ rất nguy hiểm. La Thư Anh không thể nói, giờ lại không thể viết, cô chỉ có thể lặng lẽ lắc đầu ý muốn nói không cần. Cuối cùng, Thi Nhĩ chỉ có thể cố gắng xử lí vết thương ở hai tay của La Thư Anh một cách cẩn trọng nhất có thể bằng hộp sơ cứu cấp tốc có sẵn trong phòng.
Xảo Vấn đã vào ngồi đợi ở trong phòng ngủ nhưng hơn 12h cũng không thấy Tần Ngạo quay lại, rõ ràng y đã bỏ đi đâu đó. Đèn trần bỗng dưng vụt tắt, cửa sổ đột ngột có người nhảy vào, không để Xảo Vấn kịp hô lên đã kề một lưỡi dao sắc bén vào cổ cô.
Đến một nơi an ninh chặt chẽ như biệt thự của Tần Ngạo cũng có thể đột nhập mà không đánh động bất cứ bảo vệ cùng người làm nào, lại căn giờ chuẩn xác vào lúc chỉ mình cô ở trong phòng. Thông tin nhanh nhạy đầy đủ và luôn cập nhật từng phút, chỉ có thể là người đó.
"Xảo Vấn, cô thật to gan"
Một giọng nữ vô cảm vang lên, lưỡi dao hơi áp sát lại, chỉ còn cách vài cm là có thể rạch lên cổ cô một đường.
"Đến chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245450/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.